*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Nghe đến đây, sắc mặt Tần Mỹ Hoa không khỏi thản thốt.
" Con.. Con nói vậy là có ý gì? "
Cố Hoàn không nhanh đáp lại, biểu tình trên mặt càng thêm phần bí ẩn khiến người đối diện như khơi dậy tính hiếu kỳ.
" Ý gì thì trong thời gian tới mẹ sẽ biết. Còn hiện tại con chỉ hy vọng một điều ở mẹ... "
Đọc tiếp tại truyenazzmoi.com nhé !
Nói đến đây giọng hắn hơi chua xót lẫn bi thương hiếm thấy. Điều mà khiến cho người làm mẹ như Tần Mỹ Hoa không khỏi để tâm, chưa đợi bà lên tiếng hỏi, Cố Hoàn đã nhàn nhạt nói.
" Con hy vọng mẹ đừng tiếp tục gây khó dễ cho Nghi Thường, nói lời làm tổn thương cô ấy. Và hơn hết chính là... Mẹ đừng cố tìm tạo vách ngăn giữa con và Nghi Thường "
Lời nói cuối cùng, ngữ khí Cố Hoàn trở nên cương quyết hơn bao giờ hết, như muốn chứng minh trong mối quan tâm này hắn có bao nhiêu nghiêm túc cùng trân trọng. Trước thái độ quá rõ ràng của Cố Hoàn, Tần Mỹ Hoa ngầm hiểu hiện tại bà có nói gì cũng không khả năng, đành im lặng mà nghĩ ngợi về những gì Cố Hoàn nói?! Càng nghĩ càng thêm rối loạn, rốt cuộc hắn biết được bao nhiêu trong cuộc chơi này... Mãi suy nghĩ miên man, Tần Mỹ Hoa chợt bị tiếng cánh cửa va chạm nhẹ vào tường làm bừng tỉnh. Nhìn lại thì phát hiện Cố Hoàn đã bước ra khỏi phòng mình một đoạn.
" Trễ rồi con không nghỉ ngơi, còn muốn đi đâu? "- Tần Mỹ Hoa thuận miệng hỏi.
" Tất nhiên là đi tìm người phụ nữ của mình. Mẹ có thể ngăn không cho cô ấy đến bên con thì con chỉ có thể đến bên cô ấy"
Nói xong Cố Hoàn không quên tặng cho mẹ hắn ánh mắt không màng thế sự cùng ý cười giảo hoạt. Chứng kiến một màng này Tần Mỹ Hoa có thể nói là cười ra nước mắt, chẳng biết nên làm thế nào? Cố Hoàn con trai bà đã khiến còn là đứa trẻ bảo gì nghe nấy, hắn đã đủ bản lĩnh để quyết định cho tương lai, bản lĩnh đến mức bà không biết là do lập trường con trai mình vững chắc hay tại vì hắn bi lụy?!!
*****
Bàn tay mơn trớn dọc theo bắp chân thon dài, nhẹ nhàng lả lướt như có như không mà khiêu khích từng dây thần kinh mang tên xúc giác. Từng chút từng chút ve vởn trên da thịt trắng mịn, khi lên cao lúc xuống thấp du dương như đang hoạt động trên từng cung phím.. Chẳng trách được, ai bảo người nào đó quá gợi tình, quá quyến rũ cơ chứ!!
Trở về thời điểm vài phút trước, cánh cửa phòng nghỉ dành cho khách hé mở, đập vào mắt chính là hình ảnh nữ nhân nằm ngủ say trên giường. Nét điềm nhiên vốn có khi ngủ hoàn toàn không hiện lên một tia phòng bị cứ thể phô bày dưới con ngươi đen nhánh đầy mị nhãn. Áo ngủ viền tơ mỏng như cánh bướm hoàn toàn không có tác dụng che chắn những đường cong quyến rũ. Tư thế nằm hơi nghiêng người khiến cho dây áo lơ là nửa tuột khỏi bờ vai mảnh mai, như có như không làm bầu ngực sữa căng tròn lấp mình ẩn hiện theo từng nhịp thở. Vạt váy dài không quá nửa đùi cũng bởi vì tư thế này mà bị vén lên không ít, để lộ hoàn toàn đôi chân thon dài thằng tắp... Muốn có bao nhiêu dụ hoặc liền có bây nhiêu - Tình cảnh trước mắt phải dùng hai từ " quyến rũ " để hình dung.
Men theo mép giường, Cố Hoàn ướn thân thể to lớn phủ lên thân thể mảnh mai, một tay chống đỡ dưới giường một tay len lỏi vuốt ve từng thớ da thịt mềm mại. Bắt đầu từ khủy chân từ từ đến đùi trong, thằng đến khi đầu ngón tay chạm vào địa phương mẫn cảm hơi mang theo vệt nước quen thuộc mới dừng lại cuộc du ngoạn.
Đang trong mộng mị, Nghi Thường cảm thấy có gì đó không đúng? Trên da thịt như bị ai đó gặm cắn, liếm láp đặc biệt địa phương giữa hai chân như có dị vật xâm nhập, ve vuốt làm cả người cô khá tự chủ được run lên nhè nhẹ., môi anh đào cùng bởi vì kích thích mà phát ra thanh âm rên rỉ khe khẽ. Cảm giác càng lúc càng chân thật, khiến cho lý trí mơ hồ thức tỉnh Nghi Thường đây không lâu mộng xuân. Cố Hoàn ngược lại rất hài lòng với hành vi vụng trộm của mình, bàn tay lần trong vạt váy càng thêm luật động, gương mặt điển trai ghé sát vào thân thể Nghi Thường, cách một lớp áo ngủ mỏng tanh mà thường thức hương thơm da thịt người yêu nhỏ. Từ vòng eo mảnh khảnh, một đường đi lên thuần thục dùng cánh mũi thẳng tắp của mình mà vén lên viền áo ngủ để lộ ra áo bra màu trắng đang nâng niu nơi tròn trịa. Cái tư vị mềm mại quen thuộc khiến Cố Hoàn khó nhịn mà hôn xuống phần da thịt lộ ra mà áo Bra không che chắn hết, làm nơi đó của Nghi Thường lưu lại một dấu hôn đỏ đến chói mắt. Hơi hơi đau ở ngực lại bị khóai cảm quá chân thực đánh úp khiến Nghi Thường như từ trong mộng tỉnh lại. Mi mắt khép hờ khẽ mở, cúi xuống liền bắt gặp gương mặt góc cạnh của Cố Hoàn đang ngất ngây chiếm tiện nghi trên thân thể mình. Không khỏi ngạc nhiên, môi đỏ mấp máy " Cố Hoàn... anh..!! "