*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Ngày hôm sau, Cố Hoàn đưa Nghi Thường từ khách sạn về nhà, trong nhà Nghi Thường lại ko có người, gõ cửa nửa ngày chẳng thấy ai, Cố Hoàn bất đắc dĩ đưa nàng về Cố gia.
Phân phó người hầu làm thức ăn cho nàng, Cố Hoàn đưa nàng về phòng ngủ, Nghi Thường nằm ở trên giường vẫn không nhúc nhích, hắn đến gần vừa thấy, mới phát hiện nàng ở khóc. Hắn ngồi xổm xuống, đối diện gương mặt khóc đến ửng hồng, cũng không nói lời nào, chỉ nhẹ nhàng giúp nàng đem nước mắt lau khô,
"Đừng khóc, có anh đây"
Thật lâu thật lâu về sau, Nghi Thường đều nhớ rõ, ngoài cửa sổ ánh mắt chiếu xạ tiến vào, thiếu niên đắm chìm trong ánh sáng, mềm nhẹ mà vỗ về nàng, đối với nàng nói: Về sau, có anh đây.
Đọc tiếp tại truyenazzmoi.com nhé !
Sự tình kế tiếp đều yên bình mà tự nhiên nhất.
Cố Hoàn quỳ gối mép giường, nâng lên 2 chân thon dài tinh tế thẳng tắp gác trên vai, chui đầu vào nơi riêng tư mút của Nghi Thường mà liếm mút,âm thanh " chật chật" vang lên bên từ bên dưới khiến người nghe đỏ mặt. Đem hoa dịch đều cuốn vào trong miệng, ngón tay ở nhụy hoa trung thành thạo mà khảy khảy, kích khởi khoái cảm sâu nhất trong cơ thể Nghi Thường. Nàng ưỡn người kẹp lấy đầu hắn ấn xuống động hoa, tay ko tự chủ xoa nắn nhũ thịt, cái miệng nhỏ phun ra kiều mị rên rỉ.
Tiểu huyệt có chút sưng đỏ, nghĩ đến là tối hôm qua làm quá nhiều, hắn lấy thuốc mỡ giúp nàng thoa lên, từng chút xâm nhập cẩn thận bôi từ trong ra ngoài, Giữ bên trong hồi lâu như chờ cho tiểu huyệt hấp thụ tác dụng của thuốc, chỉ là ko nghĩ đến chỉ lát sau hoa dịch nóng ẩm lại theo đó mà chảy xuống....
Cố Hoàn hôn hôn bên dưới xong bò lên người Nghi Thường, bàn tay to lớn nắm lấy tay nhỏ để nàng dưới ánh mắt hắn mà tự mình an ủi nhũ hoa. Nghi Thường tuy hơi xấu hổ nhưng lại không thể chối từ cảm giác xa lạ thú vị này..
"Ưm.. ~"
Cố Hoàn cúi đầu dùng môi lưỡi vỗ về chơi đùa núm vú, núm vú súc ở nhũ thịt, bị đầu lưỡi thô ráp đùa bỡn, dâng lên một cổ tê dại cảm giác, chậm rãi từ nhũ thịt nhô đầu ra, biến thành một viên hồng anh no đủ, như 1 điểm nhấn chí mạng trên nền thịt tuyết trắng.
Nghi Thường nhịn không được kẹp lấy thắt lưng Cố Hoàn, nàng vừa rồi bị hắn môi lưỡi liếm láp có chút phản ứng ngứa ngáy
"Giúp anh giải phóng bảo bối"
Cố Hoàn cầm bàn tay nàng đi xuống, theo lưng quần đi xuống, cầm lấy tiểu đệ đang căng cứng, Nghi Thường ước chừng bàn tay nàng nắm cũng ko hết. To như vậy sao, tự nghĩ rồi thấy buồn cười khi mà tiểu huyệt lại có thể dung nạp con quái thú này cả đêm qua. Nàng sủng ái chơi đùa lấy lòng cự thú của Cố Hoàn, mân mê quả cầu thịt của hắn, không nhịn được dùng sức:
" Suyt.. tê!!Em ko muốn tính phúc về sau nửa ư"
Nơi mẫn cảm bị nàng đùa bỡn quá mức khiến Cố Hoàn suýt xoa. Nghi Thường ủy khuất, rõ ràng là chính hắn bày cho nàng.
Cố Hoàn trừng phạt bằng cách ngậm cắn nhũ thịt, đem nó biến thành đủ loại hình dạng. Nghi Thường xoắn thân thể muốn tránh né, nhưng mà kích thích người này mang đến ko tệ nên khó lòng chối từ. Hai người cứ như vậy triền miên, 1 tay đi xuống duỗi đi loát động hắn kia căn cứng nóng côn th*t, một cái tay bao quanh ở một bên vú, vừa xoa nắn vừa liếm láp.