Chu Thiên Hạo mỗi tối đều phải đến quán bar làm việc đều phải đến trến dưới một giờ sáng mới về, sau đó đều ngủ một giấc lớn đến sáng hôm sau. Chu Thiên Kỳ buổi tối ngủ không được ngon tự nhiên cũng phải ngủ đến sáng muộn mới có thể rời giường đại khái chính là đến khi kim đồng hồ hướng chỉ đến mười hai giờ… Thế nhưng đối với Chu Duệ, người có một đêm mộng đẹp mà nói sáng sớm đều là dựa vào giường, đến mười giờ là không ngủ được nữa.
Bời vì khoảng cách đến lễ mừng năm mới còn dựa vào thời gian của hai người họ Chu kia, mà bố mẹ Chu Thiên Kỳ cũng vẫn phải đi làm, vì vậy sáng sớm làm điểm tâm cũng không có lưu lại cho mấy tên ngủ nướng này, bữa trưa bận việc xã giao cũng không trở về nhà ăn, chỉ có đến bữa tối mẹ của Chu Thiên Kỳ mới trở về làm đồ ăn. Sáng sớm ngủ thẳng đến trưa, bữa sáng giản dị, đối với Chu Duệ mà nói sau hai giờ ngủ dậy mang theo cái bụng lép kẹp, xem một vài chương trình tivi, ăn một chút hoa quả là có thể chịu đựng qua bữa. Thế nhưng hiện tại tất cả mọi người đều ngủ nướng thì bữa trưa ăn gì chính là vấn đề.
Ăn cái gì? Đây chính là vấn đề lớn cần lo lắng.
Chu Thiên Kỳ chần chừ cuối cùng lấy ra ba đồng ở trong túi, nhún nhún vai: “Ôi chao! Lần trước mua sắm, cuối cùng tiền đã đều tiêu hết, lúc trở về bố mẹ cũng chưa có cho thêm tiền tiêu vặt.”
Chu Thiên Hạo mồm ngậm bàn chải đánh răng từ nhà vệ sinh đi tới, đặt mông ngồi lên sô pha xem tivi cực kỳ vô lương tâm mà nói: “ Tiền lương còn chưa có phát.”
Chu Duệ đoạt lấy chiếc gối gấu mèo nhỏ trong lòng Chu Thiên Kỳ, nhéo tai gấu mèo nhỏ ngồi chồm hỗm trên sô pha mà nói nhảm.
“Tiền lương tháng trước của em đã tiêu hết rồi sao?” Chu Thiên Kỳ đẩy mạnh Chu Thiên Hạo vào nhà vệ sinh không cho hắn rỏ nước ra nhà, cái này thói xấu đi khắp nhà đánh răng là từ khi nào mà luyện thành?
“Lần trước không phải là 201413 nha, cuối năm lĩnh tiền lương, trước hết mời lão đại ăn bữa cơm, vốn là còn dư lại không nhiều lắm sau đó dùng toàn bộ mua quà tặng vợ ~” Chu Thiên Hạo súc miệng, lau miệng, không chút để ý mà trả lời.
“…” Chu Thiên Kỳ đối với người em dùng tiền vô độ này cũng không có gì để nói, mỗi tháng đều tiêu đến sạch sau đó chờ đến tiền lương của tháng sau. Hiện tại mới vừa được nửa tháng, qua nửa tháng,.. Hắn bốn ngày đó liền đem số lương có được tiêu hết cả rồi!!!
“Em không thể tiết kiệm một chút sao?” Chu Thiên Kỳ nhíu mắt, tránh ra một chút để hắn có thể đi ra. “ Em cùng bạn gái mua đồ dùng hết bao nhiêu tiền? Bạn gái thì vẫn cứ luôn đổi, tại sao phải đối tốt với các cô ấy như vậy?”
“Em dùng tiền đưa bạn gái đi mua đồ anh rất đau lòng sao? Chu Thiên Hạo có chút gian xảo mà liếc Chu Thiên Kỳ, chăm chú dán vào thân thể của anh trai, “Sớm biết vậy cùng anh mua đồ cho xong~” Giữa lúc Chu Thiên Kỳ định phản kháng thì Chu Thiên Hạo lại xoay người thả Chu Thiên Kỳ ra.
“Em…” Chu Thiên Kỳ vừa bị chính đứa em trai nhỏ của mình áp chế, hô hấp có chút không thoải mái mà thở dốc, đối xử với đứa em luôn đùa giỡn này đã có chút quen, quay về hiện thực, cũng không phải một hai lần bị em trai trêu đùa như vậy.
“Anh trai không phải anh cũng mua rất nhiều đồ linh tinh cho mình sao, tùy tiện tiêu nhiều tiền như vậy. Em bỏ tiền ra ít nhất cũng sẽ tự mình kiếm mà anh,…” Chu Thiên Hạo nằm sấp lên trên ghế quay đầu khiêu khích sắc mặt xanh mét của anh trai.
Chu Thiên Kỳ thích Anime, thỉnh thoảng sẽ mua một ít mô hình mà mình thích, quần áo những thứ này cũng tương đối đắt, luôn luôn khiến chi phí sinh hoạt của Chu Thiên Kỳ tiêu tốn hơn nửa, mà em trai lại không có hứng thú với mấy cái này, ngược lại lại thích trêu đùa tình cảm của mấy cô gái trẻ. Hắn thực thích đem những cô gái mà mình theo đuổi được khoe với người anh trai còn chưa có bạn gái, chính là hắn làm chuyện gì với bạn gái cũng đều nói ra, giống như một bé con ngoan ngoãn đối với anh trai của mình không giấu diếm điều gì.
Đương nhiên, Chu Thiên Kỳ đối với em trai luôn coi chuyện phong lưu chỉ là mây mưa bên gối, cũng không thèm để ý là hắn đang lấy chuyện này ra khiêu khích.
Lần này lại không giống, làm anh trai chỉ muốn Chu Thiên Hạo hiểu được đừng có tiêu tiền lộn xộn, đã lớn như vậy tự mình cực khổ kiếm tiền tiêu đi, sau đó lại dùng tiền trợ cấp của bố mẹ, loại thói quen này thật không được. Hiện tại bị em trai phản bác Chu Thiên Kỳ vạn phần phát điên nhưng lại không có cách nào cãi lại ai bảo đến bây giờ cũng chưa tự mình kiếm được tiền chứ…
Không có cách nào ra ngoài ăn cơm, Chu Duệ lại nhéo nhéo lỗ tai gấu mèo đôi mắt trông mong nhìn Chu Thiên Kỳ, một mực biểu tình “ Em là khách, em đói bụng,em muốn ăn”
Sau đó đành phải hóa bi phẫn thành sức lực, tất cả đều lười nhưng đã có Chu Thiên Kỳ người này chính là có thiên phú nấu ăn, vì vậy anh trai tốt đành phải mặc tạp dề, mở tủ lạnh, có trứng gà, một bọc hành lá, hai bó cải thìa, một chút thịt, một túi tôm, còn có cả một nồi thịt rang ớt mà hôm qua mẹ tự tay làm nữa.
Sau đó anh trai Tiểu Kỳ đành phải vội vàng vào bếp, cuối cùng đến 2 giờ chiều thì được ăn cơm!
Chu Thiên Hạo dường như đã quên trước đó đã cùng anh trai khắc khẩu, ủ rũ lê dép đường đường chính chính ngồi vào bàn ăn cơm, bưng bát lên ăn.
Chu Duệ vừa ngửi được hương vị thức ăn đã dọn sẵn lên bàn, bật người ném đi gối gấu mèo nhỏ yêu thích của Chu Thiên Kỳ, lộc cộc chạy đến cũng đường đường chính chính mà ngồi vào bàn ăn cơm, bưng bát cơm lên ăn, bản mặt dầy không khác gì Chu Thiên Hạo, hơn nữa biểu hiện càng thêm đương nhiên phải thế, ai bảo hắn là khách chứ ~.
Trên bàn ăn, một bát canh trứng cải thìa, một đĩa thịt rang ớt, một đĩa kim chi, còn có một đĩa tôm cay bốc lửa ( nhà ẻm có vẻ thích ăn cay đồ ăn toàn ớt không =))
“Anh, anh thực sự là một người vợ quý nha~.” Chu Thiên Hạo đang ăn cơm cũng không ngừng đùa giỡn Chu Thiên Kỳ rất giống bộ dạng của mấy cha lưu manh. “ Nếu như lấy được anh cuộc sống này thật quá hạnh phúc mà.”
“Em nha mau ăn đi đừng có nói linh tinh!” Chu Thiên Kỳ rất nhanh chặn lại lời nói, tuy rằng đã quen với những lời nói trêu đùa mình là con gái của em trai, nhưng là vẫn không thích ứng được, lúc nói mấy lời này biểu hiện của em trai luôn cực kỳ khó hiểu, hơn nữa thái độ của hắn luôn lúc nóng lúc lạnh, luôn luôn khiến hắn nghĩ đứa em này có tâm tình gì bất mãn với hắn, huống hồ Chu Duệ vẫn còn ở đây, hắn mới có 15 tuổi, vừa là đứa trẻ ngoan, không thể để Chu Thiên Hạo dạy hư đứa trẻ này được.
“Em cũng muốn lấy anh Tiểu Kỳ làm vợ ~.” Chu Duệ đột nhiên không sợ hãi, chọc chọc bát cơm tuôn ra một câu.
Trong nháy mắt không khí ngưng đọng.
Ho khanh một cái! Chu Thiên Kỳ bị sặc một chút, “ Tiểu Duệ lúc nói chuyện không nên bỏ đi một số từ quan trọng then chốt, như vậy sẽ khiến người nghe hiểu lầm không cần thiết”… Ít đi một số từ nghĩa quả nhiên khác mà, chẳng trách cuộc thi ngữ văn toàn quốc đều ra câu hỏi chữa lại câu.
“Không nên nghi ngờ tài nghệ của em, thành tích học tập của em đều ở trang trước ( ý của em ấy là mình học giỏi ấy.)” Dường như nhìn được thấu điều mà Chu Thiên Kỳ đang nghĩ, Chu Duệ tiếp tục bổ sung.
“Muốn lấy một người vợ thực sự, khẳng định không có ý nghĩa, chính là với một tên tính tình lạnh nhạt, ai đó thật không may mà ~.” Chu Thiên Hạo hừ lạnh, đã ăn cơm xong rời khỏi bàn ăn.
“Chu Thiên Hạo anh với cậu có cái thâm thù đại hận gì vậy!” Chu Thiên Kỳ vỗ cái đũa xuống bàn, đứng lên rống giận. Chu Thiên Hạo cũng không quá quan tâm đến những lời nói nặng của anh trai hắn, những lời này, những lời này làm sao có thể nói ra khỏi miệng! Hơn nữa còn là làm trò trước mặt Chu Duệ mà nói.
“ Chính là tiểu tử xấu xa này để ý anh!” Chu Thiên Hạo lạnh lùng cười, lấy áo khoác đi ra cửa.
“Chu Thiên Kỳ ngồi xuống, hung hăng bới cơm. Anh đây đã làm cái gì đặc biệt, cho nó ăn cơm, ăn xong nó còn không cảm ơn, anh đây thực coi thường nó!”
“Anh Tiểu Kỳ… là em đã làm sai điều gì sao?” Chu Duệ ôm bát làm bộ dạng đáng thương mà hỏi Thiên Kỳ.
“Ai, không liên quan đến Chu Duệ, chuyện này…” Chẳng mấy khi nhìn thấy Chu Duệ ngoan ngoãn khéo léo, Chu Thiên Kỳ cũng không tiếp tục phát hỏa, cơm nước xong, dọn dẹp một chút, tiếp tục ôm gối nhỏ nằm trên giường ngẩn người.
Chu Duệ chiếm máy tính chơi CF, Chu Thiên Kỳ cũng muốn chơi trò chơi, bất đắc dĩ Chu Duệ là khách đành phải nhường cậu, lại không có tiền ra hàng internet, đành phải dùng điện thoại vào QQ nói một chút, trống rỗng, sầu não, tịch mịch, đều tại đứa em xấu xa, tên hỗn đản ấy!