Toàn bộ cái tết đều trải qua trong không khí ngột ngạt.
Chu Thiên Kỳ đứng tựa vào lan can, đứng trước cửa sổ của phòng mình, ngây người nhìn xuống đường phố. Chỗ kia là ngã tư đường mà mỗi lần tan làm em trai nhất định sẽ đi qua, nhiều khi Chu Thiên Kỳ ở trong đêm khuya đứng bên cửa sổ nhìn em trai yên ổn đi qua chỗ đó mới yên tâm ngủ.
Còn nhớ, lúc em trai mới bước chân vào xã hôi, liền giao du với kẻ xấu, lộn xộn,…
Lúc trở lại trên người hắn luôn tràn ngập thương tích.
Chu Thiên Kỳ lặng lẽ theo em trai ra ngoài. Lão Đại của Chu Thiên Hạo để cho hắn đi đàm phán với người ở khu X, về việc một cô gái do lão đại của hắn sở hữu. Nơi đó là một tầng hầm, hơi khói mù mịt. Khi đàm phán thất bại, đối phương nhắc tới dao liền chém về Chu Thiên Hạo không có chút phòng bị nào. Chu Thiên Hạo lần đầu tiếp nhận nhiệm vụ kiểu này, cũng không biết chỗ này có bẫy, không có phòng bị. Thế nhưng lúc dao đâm xuống lại không thấy một tia đau đớn nào. Cảm nhận được một mùi quen thuộc ôm lấy chính mình. Anh, giấc mộng kia trở lại quanh quẩn xung quanh hắn. Vì mình mà chặn lại một dao đâm xuống. Chu Thiên Hạo tức giận bỏ mặc chỗ của lão đại hắn, từ trong hỗn loạn mà ôm anh trai đến bệnh viện.
Em trai đã mấy ngày rồi không có xuất hiện.
Mấy ngày nay đều lo lắng, Chu Thiên Kỳ đã từ trong lo lắng mà suy nghĩ rõ ràng.
Chu Thiên Kỳ không nên có loại tình cảm này đối với cậu. Là anh trai nên giúp hắn trở lại bình thường, không nên để cho hắn đánh mất phương hướng của chính mình, em trai hắn đáng lẽ không nên chịu đựng những thứ này. Cậu và em trai nhất định không có kết quả, chỗ bố mẹ cũng nhất định không có khả năng…
Với tính cách của hắn, nếu nói như vậy, liền sẽ đối mặt với chuyện này, không có khả năng để bản thân yếu ớt né tránh. Đến giờ hắn trốn đi nhất định do bị uy hiếp. Chu Thiên Kỳ xác thực không đánh nhau, thế nhưng đầu óc cũng hết sức thông minh, huống hồ có thể hiểu rõ đa phần tính cách của em trai, loại sự tình này mặc dù Chu Thiên Hạo chưa nói qua cho cậu, những vẫn có thể nắm chắc điều này.
Hiểu rõ em trai đang bị nguy hiểm, Chu Thiên Kỳ không có cách nào lại ghét bỏ em trai của mình, dù sao cũng là anh em ruột thịt, tình cảm sâu sắc, đối với sai lầm trước kia của em trai đều có thể xóa bỏ.
“Cách cách cách…” Một tràng tiếng gõ cửa.
“Ai vậy?” Chu Thiên Kỳ trước tiên hỏi sau đó mới tiêu sái mở cửa. Bởi vì lễ mừng năm mới mà Chu Thiên Kỳ đi lại không tiện, vì vậy cũng chưa đến được nhà nào chúc tết, một mình ở nhà.
“Anh, mở cửa.”
Tiểu Hạo đã trở về! Chu Thiên Kỳ kích động dứt khoát không cần gậy chống đỡ, một chân liền nhanh chóng nhảy đến mở cửa.
Cửa vừa mở liền bị người ôm tới, thật chặt dường như giữa hai người không có một khe hở.
“Ai, Tiểu Hạo, em không có bi thương chứ?” Chu Thiên Kỳ giãy ra khỏi cái ôm của em trai, kiểm tra thân thể Chu Thiên Hạo.
Nhìn bộ dạng quan tâm của anh trai, biểu tình của Chu Thiên Hạo cũng hòa hoãn xuống. Xem ra anh cũng không để tâm chuyện ngày đó… Nói vậy cuối cùng cũng có thể yên tâm rồi.
“Anh…” Chu Thiên Hạo một tay ôm lấy anh trai đi lại bất tiện, phóng tới ghế sô pha, “ Em không có chuyện gì, vẫn luôn trốn được.”
“Rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra, khiến em phải trốn lâu như vậy?” Chu Thiên Kỳ nhíu mày, đã lâu Tiểu Hạo không gây ra chuyện lớn như vậy.
“Anh có thấy cô gái ngày đó đi cùng em không? Đó chính là em gái của lão đại. Cô gái đó sau khi cùng em ở một chỗ sau lưng còn đi quyến rũ trợ lý khác của lão đại. Anh đã nói cô ta là cô gái tốt?” Chu Thiên Hạo nằm trên ghế, chân gác lên đùi của anh trai.
“Ừm, Cái quầy rượu kia thuộc về quản lý của hắn, hắn phản bội lão đại, cùng cô gái kia cùng nhau tìm một tên lão đại khác nhờ hắn giúp đỡ. Hủy bỏ công việc của em, liên hợp cùng cô gái kia, khiến cô gái kia lôi kéo được em, tìm ra được hành tung cùa em, ý đồ lấy được tư liệu trên tay của em, kết quả, ha hả, cái cô gái ngu xuẩn đó lại yêu em.” Chu Thiên Hạo lần đầu tiên cùng anh trai của mình nói về những chuyện tăm tối bạo lực đã xảy ra.
“Sau đó liền xảy ra chuyện ngày đó sao?” Tên trở thủ kia tìm đến em trai cậu báo thù.
“Không, cô gái kia tuy nói là em gái của lão đại, nhưng lại cũng chính là người phụ nữ của lão đại.” Chu Thiên Hạo cười khinh miệt, mắt liếc nhìn anh trai “ Em gái thuần khiết biết bao nha.”
“…”
“Sau đó, chuyện che đậy bị phát hiện ra. Chính là như vậy.” Chu Thiên Hạo đứng lên rồi duỗi lại thắt lưng, lại xích lại gần Chu Thiên Kỳ. “ Em đi tắm, vẫn luôn phải trốn thật không có được nghỉ ngơi tốt mà.”
“Vậy bây giờ em vẫn còn gặp nguy hiểm sao?” Chu Thiên Kỳ hướng về phía phòng tắm mà nói với em trai.
“Um, vẫn tốt. Hiện tại là chuyện của lão đại cùng trợ thủ của hắn. Chuyện cũng không có liên quan đến em.” Em trai rất bình tĩnh tắm rửa, cửa phòng tắm cũng không có đóng, cứ như vậy toàn thân trần trụi đều bày ra trước mặt Chu Thiên Kỳ. Toàn thân cùng vết đao trên người thật bất đồng, vết sẹo giống như tia chớp lại trải rộng trên làn da vàng nhạt, thân thể hoàn mỹ, ông trời lại để hắn phải có thêm một ít tiếc nuối ở trên người.
“Nhưng là, anh, anh biết hôm nay là ngày mấy sao?” Chu Thiên Hạo sau khi tắm xong, chỉ phủ thêm một cái khăn tắm tiến gần âu yếm Chu Thiên Kỳ.
“Ngày bao nhiêu?” Chu Thiên Kỳ có điểm nghĩ không ra.
“Hôm nay là lễ tình nhân nha ~” Chu Thiên Hạo đột nhiên đặt một nụ hôn rơi trên môi của anh trai, ngẩng đầu lên cười giống như một đứa nhỏ.