Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Anh Sẽ Là Chỗ Dựa Cho Em

Mạc Sở Hàn quay đầu, hai tròng mắt lạnh như băng trợn mắt nhìn về phía Thư Khả, cô ta bị sợ đến thiếu chút nữa ngã xuống đất, chỉ liên tục kêu oan: “Em không có! Cô ta nói dối lừa gạt người! Sở Hàn, anh đừng tin tưởng cô ta, anh phải tin tưởng em!”

Lâm Tuyết sợ ngây người, cô đã sớm hoài nghi Vân Thư Hoa, nhưng cô không nghĩ tới… Không ngờ anh ta thế mà lại âm thầm cấu kết với Thư Khả, bày ra một cái bẫy như vậy tới hại cô! Tại sao? Chẳng lẽ vì khích bác quan hệ giữa cô và Mạc Sở Hàn? Thật ra thì cô và Mạc Sở Hàn đã sớm không còn khả năng! Ở lễ đính hôn, khi anh ta ôm Thư Khả vào ngực, cười nhìn cô bị trứng gà và cà chua nện vào hồn bay phách lạc, đời này bọn họ nhát định không còn có khả năng hài hòa được nữa!

Nhưng mà, Vân Thư Hoa anh ta tại sao còn muốn làm như vậy!

Thả Đằng Nguyên Thiên Diệp ra, Mạc Sở Hàn xoay người từng bước một đi về phía Thư Khả, người đã bị sợ đến liên tiếp lui về phía sau, run giọng nói: “Sở Hàn, anh tỉnh táo một chút, hãy nghe em nói! Đây là một cái bẫy, vì khích bác quan hệ của anh và em, ngàn vạn lần không được trúng quỷ kế của bọn họ!”

Mạc Sở Hàn giống như không nghe thấy giải thích của cô ta, đi thẳng tới bên cạnh cô ta, đưa tay giữ chặt lấy hai vai của cô ta, khàn giọng hỏi, “Tại sao phải làm như vậy? Em biết rõ tôi sẽ đau lòng đến cỡ nào, em biết rõ chuyện này có thể lấy mạng của tôi!”

Hiểu rõ anh nhất vĩnh viễn là Thư Khả, cô hiểu anh tất nhiên sẽ tức giận đau lòng đến phát bệnh hộc máu, cô vẫn làm như vậy! Là tâm cô quá ác hay vốn yêu anh chưa đủ sâu đậm?

Chẳng lẽ cô không sợ anh cứ như thế đi về Tây Thiên, vĩnh viễn không tỉnh lại sao? d

“Không có! Em thật sự không làm!” Thư Khả vội vàng trấn an anh, hết sức giải thích, “sở Hàn, anh suy nghĩ một chút, đây có thể là cái bẫy do Vân Thư Hoa bố trí, anh ta cố tình châm ngòi quan hệ giữa anh và em…”

“Hả? Thư Hoa đầu óc u mê? Tại sao phải châm ngòi quan hệ giữa hai người đây!” Người nói chuyện là Đằng Nguyên Thiên Diệp, tiếng cười của cô vẫn thanh thúy như nước suối nguồn, “Anh ta ước gì hai người tốt đẹp như thêm mỡ trong mật, anh ta có thể loại bỏ tình địch số một Mạc Sở Hàn này!”

Không trách được Vân Thư Hoa liệt Mạc Sở Hàn vào tình địch số một, bởi vì Lâm Tuyết và Mạc Sở Hàn yêu mến nhau nhiều năm, tình cảm thâm hậu như vậy không phải chỉ trong một sớm một chiều có thể phá hủy hoàn toàn. Nhiều năm qua, Vân Thư Hoa vẫn ghen tỵ hơn nữa kiêng kỵ Mạc Sở Hàn, anh dốc quá nhiều tinh lực trên khích bác quan hệ giữa Lâm Tuyết và Mạc Sở Hàn, cố gắng bôi đen Mạc Sở Hàn, lại bỏ quên Lương Tuấn Đào, anh vẫn cho rằng giữa Lâm Tuyết và Lương Tuấn Đào sẽ không có tình cảm gì, bởi vì bọn họ mới quen biết mấy tháng ngắn ngủi! Anh nằm mộng cũng không nghĩ đến mình hao hết tâm cơ khích bác Lâm Tuyết và Mạc Sở Hàn trở mặt thành thù thế nhưng lại thành toàn cho Lương Tuấn Đào, điều này cũng chính là “Người định không bằng trời định” trong truyền thuyết!

“Cô còn có gì có thể nói!” Mạc Sở Hàn cực kỳ thất vọng Thư Khả, anh buông lỏng bả vai của cô ta ra, hình như ngay cả nhìn cũng không bằng lòng nhìn cô ta nhiều hơn.

“Hu hu…” Thư Khả khóc đến mặt đầy nước mắt, dáng vẻ vô cùng đau đớn, “Em là hồ đồ nhất thời, bị Vân Thư Hoa khích bác! Anh thấy đấy, cô gái Nhật Bản này là do Vân Thư Hoa tìm được, em vốn cái gì cũng không biết!”

“Cô còn nói cô cái gì cũng không biết?” Thư Khả vô sỉ hoàn toàn chọc giận Mạc Sở Hàn, anh giơ tay lên giống như hận không thể quất cô ta một cái tát, nhưng thấy mạng đen che mặt của cô ta lại mềm lòng. Dù sao cô ta đi theo anh nhiều năm như vậy, còn bị hủy dung.

“Hu hu… Em sai rồi, em không nên nghe lời Vân Thư Hoa nói! Anh ta một lòng muốn phá hư quan hệ giữa anh và Lâm Tuyết, nên xúi giục em giúp anh ta! Sở Hàn, em bởi vì quá yêu anh nên mới làm tiểu nhan! Anh tha thứ cho em đi! Hu hu…” Thư Khả lại xông lên, nắm chặt bàn tay to của anh, khóc đến đáng thương, “Rời khỏi anh em sẽ hai bàn tay trắng! Nếu như anh vứt bỏ em, em sẽ không sống được!”

Hóa ra là như vậy! Lâm Tuyết cười, cô cười đến lạnh thấu xương. Cho dù rõ ràng chân tướng thì như thế nào? Mạc Sở Hàn vĩnh viễn không nhẫn tâm với Thư Khả được, cho dù đánh đối phương một cái tát cũng không nỡ, không giống như đối với cô, muốn đánh thì đánh muốn quất thì quất, lại còn tức giận dứt khoát nhốt cô vào trong lồng sắt nuôi như súc sinh.

Hoắc Gia Tường để hộ vệ mang một cái ghế ra cho Đằng Nguyên Thiên Diệp, lại để cho người giúp việc pha ly trà đưa cho cô ta, khích lệ nói: “Cô còn biết cái gì nói ra cả đi! Chỉ cần nói ra rõ ràng tất cả, tôi đồng ý thả cô rời đi!”

Đằng Nguyên Thiên Diệp không hề khách khí đặt mông ngồi xuống, hưởng thụ ưu đãi của Hoắc Gia Tường với cô, uống ngụm nước trà, sau đó cô biết gì nói hết: “Thư Hoa làm chuyện gì cũng chưa từng có thể giấu giếm tôi! Mấy năm nay mục tiêu duy nhất của anh ta chính là chia rẽ Lâm Tuyết và Mạc Sở Hàn, vì trừ bỏ Mạc Sở Hàn, anh ta đã hao tổn tâm cơ xúi giục Lâm Văn Bác và chính cha mình Vân Tiêu cùng liên thủ hủy diệt công ty Mạc thị, làm hại tổng giám đốc Mạc thị Mạc Cảnh Sơn nợ nần chồng chất, cuối cùng chỉ có thể nhảy lầu tự sát. Dồn Mạc thị đến đường cùng, anh ta lại đi tới trước mặt Lâm Tuyết giả vờ làm người tốt, mỗi ngày hỏi thăm tin tức giúp cô, còn vay tiền cho cô, mặc dù anh biết những tiền kia đều sẽ qua tay Lâm Tuyết cho Mạc Sở Hàn!”

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!