Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Anh Hùng Trở Về - Lâm Nhiệm

Chương 33: Làm chuyện xấu thì phải trả giá

“Đúng là đi mòn giày sắt tìm không thấy, chẳng tốn công sức lại tìm ra”, Trình Thanh Dương cúp điện thoại của Bạch Chấn Dương xong thì ngồi dựa vào lưng ghế, vắt chân lên, trước mắt như đã hiện lên dáng người hoàn mỹ của Tống Tử Viện, anh ta cười nhẹ bảo: “Lâm Nhiệm này tự va vào họng súng, tôi cũng đỡ phải đi tìm”. 

Hồ Uy Bưu nhìn về hướng trực thăng biến mất, không nói lời nào. 

Theo Trình Thanh Dương thấy, Lâm Nhiệm đã như con cá trên thớt, có lẽ bây giờ đã bị Bạch Tam Diệp hành hạ đến mức không còn là người nữa. 

Nhưng tình hình ở hiện trường lại hoàn toàn khác. 

“Cậu chủ nhà họ Trình cũng định tới à?”, ánh mắt Lâm Nhiệm lạnh đi: “Tốt lắm”. 

Tốt lắm. 

Giọng anh trầm thấp, tựa như sấm sét vang lên trên trời. 

Không biết tại sao chỉ hai chữ đơn giản lại khiến lòng Bạch Tam Diệp như có chiếc búa nặng nề gõ mạnh, có cảm giác muốn hộc máu không giải thích được. 

Thậm chí ông ta còn không kìm được đưa tay ôm ngực. 

Nhìn người khác lại không thấy có phản ứng giống mình. 

Nói cách khác, không phải vừa nãy Lâm Nhiệm phóng “uy áp” với tất cả mọi người, hai chữ anh nói chỉ gây áp lực cho một mình Bạch Tam Diệp mà thôi! 

Sao anh có thể làm được điều này? 

Chàng thanh niên này rốt cuộc có thân phận gì? Đã trải qua những gì? Vì sao lại có thể tạo ra áp lực vô hình mạnh đến vậy? Bạch Tam Diệp không thể tưởng tượng nổi! 

Cho dù gã ta đã nói danh nhà họ Trình ra cũng không gây được áp lực gì cho đối thương, hiển nhiên Lâm Nhiệm không thể sợ nhà họ Trình và nhà họ Bạch. 

Do anh không biết nên không sợ hay là có chỗ dựa khác? 

Nhưng lúc này Lâm Nhiệm lại giơ tay lên, anh ném một con dao qua, cạch một tiếng, rơi xuống đất trước mặt Bạch Tam Diệp. 

“Chặt chân trái của ông đi, nếu không tôi sẽ tự ra tay”, Lâm Nhiệm lạnh nhạt cất lời, giọng điệu không cho người khác từ chối. 

Nhìn con dao trên đất, nét mặt Bạch Tam Diệp thoáng chốc tái nhợt, gã ta lau mồ hôi lạnh trên trán, quay đầu lại hét lên với Bạch Chấn Dương: “Cậu chủ, mau gọi cho bà chủ, mau bảo bà ấy nghĩ cách cứu chúng ta”. 

“Được được được!”, Bạch Chấn Dương vội gọi cho Trình Lộ Hàm. 

Mùi máu tanh ở hiện trường khiến Bạch Chấn Dương hoàn toàn kinh hãi. 

Cậu ta chưa từng thấy cảnh thế này, trước đây chỉ cần nói ra thân phận cậu chủ nhà họ Bạch - Bạch Chấn Dương là đối phương đã khuất phục ngay, chưa có ai mạnh mẽ cứng rắn như Lâm Nhiệm và Lý Phóng Minh bao giờ! 

Điện thoại vừa kết nối, Bạch Chấn Dương đã lập tức hoảng sợ hét: “Mẹ, mẹ! Mẹ mau đến cứu con với! Ở đây có người muốn lấy chân của con!” 

“Bạch Tam Diệp đâu? Chẳng phải ông ấy đang bảo vệ con sao? Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Con đừng sốt ruột, từ từ nói”, Trình Lộ Hàm nhíu mày, giọng nói rõ ràng hơi khẩn trương. 

Dù sao con trai cũng là cục cưng của bà ta, từ nhỏ đến lớn dù Bạch Chấn Dương muốn làm gì, Trình Lộ Hàm cũng đồng ý. Cho dù lần này cậu ta muốn động tay vào giấy báo nhập học của Hạ Hiểu Y, người làm mẹ như bà ta cũng vui vẻ giúp đỡ. Chỉ cần con trai vui, bà ta có thể làm bất cứ điều gì. 

Nhưng bà ta còn chưa nghe được câu trả lời của con trai thì một tiếng hét thảm đã vang lên từ ống nghe. 

Tay Trình Lộ Hàm run lên, suýt nữa không còn cầm được điện thoại. 

Bởi vì bà ta vô cùng chắc chắn tiếng hét thảm thiết đó là của Bạch Tam Diệp! 

Với tư cách là Đội trưởng đội vệ sĩ của nhà họ Bạch, thực lực của Bạch Tam Diệp chắc chắn có thể tung hoành khắp Bắc An, theo lý mà nói, gã ta ở Bắc An không thể gặp nguy hiểm được, hôm nay đã xảy ra chuyện gì? Rốt cuộc con trai đã chọc giận ai? 

Phát ra tiếng hét thảm như vậy, lúc này Bạch Tam Diệp đang phải chịu nỗi đau thế nào? 

Trình Lộ Hàm hoàn toàn hoảng loạn! 

Lúc này, Bạch Tam Diệp ngã dưới đất, chân phải từ đầu gối trở xuống đã bị chặt mất. 

Máu nhanh chóng tuôn ra từ vết thương của gã ta. 

Vừa nãy Bạch Tam Diệp hoàn toàn không nhìn rõ chuyện gì đã xảy ra, Lâm Nhiệm tựa như dịch chuyển tức thời xuất hiện trước mặt gã ta, giơ con dao lên, sau đó… máu bắn ra tung toé. 

Động tác của anh quá nhanh, dù Bạch Tam Diệp muốn phòng thủ thì cũng không kịp. 

“Làm chuyện xấu thì phải trả giá”, Lâm Nhiệm nhàn nhạt nói: “Muốn hoà dễ dàng như vậy, tôi không đồng ý đâu”. 

Tôi không đồng ý! 

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!