Dương Vũ Mịch có tinh thần này khiến Bùi Uyển Linh yên tâm hơn nhiều. Cô ta tiếp tục bảo bộ phận quan hệ công chúng trong công ty đi khắp nơi tung tin của Dương Vũ Mịch, cách giật tin cũng rất hấp dẫn người khác. Tin tức che ngợp bầu trời dẫn dắt dư luận theo hướng gió, theo đó những tin bên lề kia từ từ cũng bị quên lãng, thân phận tiểu tam của Dương Vũ Mịch cũng sắp được tẩy trắng.
Hơn nữa mọi người cũng đều nhìn thấy Huy Hoàng đang ra sức lăng xê Dương Vũ Mịch, ai cũng cảm thấy Tống Như không nên nhận lần quay phim này. Một khi khai máy, rất có thể cô sẽ bị xem là làm nền cho Dương Vũ Mịch.
Trên đường đến trường quay, chị Hy lại nhìn tấm ảnh hot search một lần nữa.
“Bùi Lạc Phong đúng là chịu bỏ ra vốn lớn. Tống Như à, chị sắp nhịn không nổi nữa rồi!” Chị Hy chau mày, thực sự không muốn nhìn thấy bọn họ cứ tiếp tục phách lối như vậy.
“Tin tức độc quyền của Dương Vũ Mịch nhiều như vậy, chứng tỏ cô ta quả thực có giá trị thương mại. Về mặt tăng độ phổ biến, hai người các chị phải học hỏi đoàn đội của cô ta nhiều hơn nữa đấy.” Tống Như bình tĩnh nói, tâm trạng cô hoàn toàn không bị ảnh hưởng bởi những chuyện này.
“Được rồi…”
Tiêu Diễn ở bên cạnh mở laptop ra: “Bây giờ Bùi Lạc Phong chỉ muốn giúp Dương Vũ Mịch tẩy trắng, nhưng không suy nghĩ tới hậu quả, một khi cô ta không thành công trong đợt quay thực tế này…Hôm nay cô ta được lăng xê bao nhiêu thì ngày mai cô ta sẽ ngã thảm bấy nhiêu.”
Đây là thủ đoạn mà giới giải trí quen dùng.
Tống Như cười rất bình tĩnh, trừ Dương Gia Cửu ra, thái độ cô đối với ai cũng đều như vậy. Điều này khiến người khác rất khó đoán được tâm tư của cô, nụ cười của cô là tấm khiên chống lại mọi thứ.
“Chính là ý này.”
Nếu Dương Vũ Mịch muốn lấy hết tất cả tài nguyên trong cái giới này, vậy thì cứ cho cô ta hết đi. Kẻ nổi tiếng thì dễ bị ghen ghét, Bùi Uyển Linh lăng xê cô ta cũng là vì muốn giữ lại lòng cô ta, ổn định đứa bé trong bụng của cô ta.
Chờ đến lúc Dương Vũ Mịch thực sự nổi tiếng rồi, cũng giúp quảng bá địa vị của Huy Hoàng trong giới giải trí.
“Chỉ là không biết Dương Vũ Mịch có thể làm Bùi Uyển Linh hài lòng hay không?”
“Đạo diễn và thợ chụp hình của lần quay này đều là những người từng nhận được giải thưởng quốc tế, hợp tác với bọn họ cần phải có năng lực chuyên nghiệp tuyệt đối, vì thế buổi quay hôm nay cực kì quan trọng!” Chị Hy phân tích tiếp.
Tống Như mỉm cười nói: “Ừm.”
Trường quay là một hoa viên tư nhân ở ngoại ô thành phố. Phòng nghỉ chung với phòng trang điểm, vị trí của Dương Vũ Mịch đối diện với Tống Như.
Quần áo và thợ trang điểm của mỗi người đều đã chuẩn bị xong từ lâu. Tống Như đến nơi, cô không có bất cứ ý kiến gì với mọi sự sắp xếp ở đây. Trên mặt vẫn là nụ cười hờ hững từ trước đến nay, ngược lại Dương Vũ Mịch lại đang cãi nhau với thợ trang điểm.
“Những bộ quần áo này mà hợp với tôi à? Đổi cái khác cho tôi!”
Xem ra, cô ta còn chảnh chọe hơn cả siêu sao quốc tế cơ đấy. Có điều không thể không nói gu thẩm mỹ của cô ta rất cao, biết tốt khoe xấu che. Vóc người của cô ta thuộc kiểu nhỏ nhắn, không cao như Tống Như, vì vậy cô ta chọn bộ váy liền thân chiết eo rất cao, mục đích chính là khiến cho chân dài ra. Về phần tạo hình cô ta cũng muốn tinh xảo nhất, đặc biệt nhất.
Nhưng theo Tống Như thấy, làm cách nào thể hiện được năng lực thực sự của bản thân trước ống kính mới là chủ đề của lần quay này, cũng là chuyện cô nên làm nhất. Còn về tạo hình, đẹp hay không cũng không phải là vấn đề quan trọng nhất.
“Vũ Mịch của chúng ta chính là nữ minh tinh Huy Hoàng đang ra sức lăng xê, không phải ai cũng có thể đánh đồng được đâu. Có vài thứ, có vài người căn bản chẳng đáng để suy nghĩ tới.”
Trợ lý của Dương Vũ Mịch cười mỉa mai, mang quần áo bước tới.
“Vẻ ngoài có sáng sủa xinh đẹp hơn nữa thì có ích gì, tôi cho rằng cô chỉ cần dụ dỗ một mình Bùi Lạc Phong cũng đủ rồi.” Tống Như hờ hững mỉm cười, vạch trần thân phận tiểu tam của Dương Vũ Mịch: “Có một số việc đã làm rồi thì mãi mãi sẽ không bao giờ xóa bỏ được.”
Cho dù Bùi Lạc Phong đã tốn bao nhiêu tâm huyết để tẩy trắng cho thân phận tiểu tam của cô ta, thì cũng không có cách nào thay đổi được sự thật ấy.
Phần quay đầu tiên bao giờ cũng là giới thiệu bạn thân, sẽ để cho minh tinh ngồi trước máy quay, trả lời vài câu hỏi đơn giản. Bởi vì Tống Như và Dương Vũ Mịch cùng một công ty, lại là nữ diễn viên phương Đông, vì vậy tổ đạo diễn sắp xếp cho bọn họ nhận phỏng vấn chung.
Trước khi bắt đầu, Bùi Uyển Linh đặc biệt chạy tới trường quay.
“Nhớ kỹ, mặc kệ dưới sân khấu ầm ĩ cỡ nào, đứng trước máy quay rồi thì hãy cố gắng giữ vững bình tĩnh, đừng làm ra những chuyện khiến công ty mất mặt.” Cô ta mang theo ý tứ sâu xa nhìn Tống Như: “Đừng làm chuyện khiến cô phải hối hận.”
“Chị Uyển Linh, em sẽ cố gắng, chỉ là…” Dương Vũ Mịch còn chưa nói hết, máy quay đã hướng về bên này.
“Em đã hiểu rõ.”
Tống Như không phản bác Bùi Uyển Linh, cũng không tranh luận với Dương Vũ Mịch, nhưng cô càng như vậy, Bùi Uyển Linh càng lo lắng. Có phải Tống Như đã sớm lập xong kế hoạch gì đó, chuẩn bị vào lúc quan trọng nhất sẽ cho một công ty một vố thật nặng không?
Vẻ mặt ôn hòa, điềm đạm như thế khiến người khác nhìn không rõ suy nghĩ của cô, cũng chỉ có Dương Vũ Mịch mới cảm thấy Tống Như dễ đối phó.
Cách đó không xa, Bùi Lạc Phong đang đợi trước máy quay, anh ta xiết chặt điện thoại trong tay. Nếu hôm nay Tống Như gây ra chuyện phiền toái gì, anh ta thực sự sẽ không giơ cao đánh khẽ đâu. Bây giờ chuyện của Dương Vũ Mịch là chuyện lớn nhất của công ty bọn họ, anh ta không cho phép bất cứ ai nhúng tay vào quấy phá.
Anh ta và Bùi Uyển Linh đồng thời có mặt tại trường quay chính là vì không thể để chuyện đột ngột xảy ra. Nếu như trong giờ phút quan trọng Tống Như lật tẩy bọn họ, anh ta vẫn có thể kịp thời đến cứu.
Nhưng vừa lên máy, mọi người liền phát hiện khí chất của Tống Như và Dương Vũ Mịch hoàn toàn khác nhau.
Một người ngồi trước máy quay tươi cười rạng rỡ, giống như biến mình thành một viên đá quý sặc sỡ lóa mắt, hấp dẫn tất cả ánh mắt của mọi người.
Mà một người khác lại ôn hòa tĩnh lặng chờ đợi. Loại khí chất thần bí lộ ra từ trong xương kia khiến người ta không dời mắt nổi.
Không ít người xì xào bàn tán ở phía dưới, xem khi hai người cùng xuất hiện trước ống kính thì rốt cuộc ai có thể cao hơn ai một bậc?
Bùi Lạc Phong lau mồ hôi trong tay, sốt ruột nhìn màn hình.
“Hai vị, chúc mừng hai người trở thành thành viên của chương trình “Hậu trường” kỳ thứ mười. Các người cũng là nữ minh tinh Nước T lần đầu tiên lên sân khấu quay thực tế của chúng tôi. Chúng tôi muốn hỏi tại sao hai người lại lựa chọn tham gia chương trình này?” Câu hỏi này xem như là câu hỏi tiêu chuẩn lại có thể trực tiếp thăm dò tính cách của hai người.
Dương Vũ Mịch cong khóe môi, tự tin cười nói: “Tôi đại diễn cho công ty giải trí Huy Hoàng, có thể tham gia “Hậu trường”, là kết quả cố gắng của tất cả mọi người.”
Phó đạo diễn ừ một tiếng, phất tay một cái, ống kính đã nhắm ngay vào Tống Như
Dương Vũ Mịch cong khóe môi, xem cô ta có thể nói được gì.
“Không phải tôi lựa chọn “Hậu trường” mà là ban tổ chức lựa chọn tôi, tôi sẽ cố gắng quý trọng cơ hội lần này.”
Tống Như trả lời rất lễ phép, hơn nữa giọng điệu ung dung, duy trì nụ cười, dáng vẻ trên màn hình cũng rất bình tĩnh. Câu nói này ngoài ý nghĩa trên mặt chữ ra, còn thể hiện EQ cao của Tống Như.
Cô không biểu hiện vội vã giống Dương Vũ Mịch, mà là lợi dụng những lời nói đơn giản, khách sáo để biểu đạt thành ý của mình. Các đạo diễn hài lòng nhìn nhau, rõ ràng bọn họ thích câu trả lời thứ hai hơn.
Dương Vũ Mịch liếc mắt nhìn Bùi Lạc Phong đang đứng sau lưng đạo diễn, đột nhiên trong đầu giống như nghĩ ra được điều gì đó.
“Vậy hai vị thấy thế nào về chương trình “Hậu trường” của chúng tôi?”
Nghe được câu hỏi này, Dương Vũ Mịch đã thông minh hơn, cô ta cười nói: “Tôi muốn nghe thử câu trả lời của Tống Như trước.”
Lần này, xem như là đổ tất cả vấn đề lên người Tống Như rồi.
Nếu như nghệ sĩ bình thường khi gặp phải câu hỏi này, đại khái sẽ bàn luận trên trời dưới biển, làm bật lên địa vị của mình, nhưng Tống Như lại không làm như vậy, chỉ thấy cô khẽ vuốt cằm mỉm cười: “Tôi nghĩ tôi còn chưa đủ tư cách đánh giá một chương trình chất lượng cao trong ngành như vậy đâu.”
Câu trả lời của cô khiêm tốn mà khéo léo, không chê vào đâu được, ngay cả Jason đứng ở bên cạnh cũng gật đầu liên tục.
MC tạm thời nhận được một thẻ câu hỏi được đưa lên hội trường, anh ta ho một tiếng: “Câu hỏi tiếp theo có thể sẽ gây chút tranh cãi, không biết hai vị có thể dùng một loại động vật để miêu tả đối phương không?”
Trong các cuộc phỏng vấn, mối quan hệ giữa các nữ ngôi sao thường sẽ trở thành dây kích nổ gây nên cuộc chiến.
Tống Như hơi suy tư, rồi không chút do dự bình tĩnh mở miệng: “Trong mắt tôi, Dương Vũ Mịch giống như một con chim công.”
“Cô đang ca ngợi vẻ đẹp của cô Vũ Mịch sao?” MC đặt câu hỏi.
Tống Như không trả lời, chỉ mỉm cười coi như kết thúc trước ống kính, ánh mắt của cô nhìn giống như rất lương thiện, nhưng trong lời nói của cô lại có thâm ý khác, lông chim công quả thực rất đẹp, thế nhưng không hề có sức công kích và tính thực tế, chỉ thích hợp làm một con vật dùng để ngắm, để du khách thưởng thức, trong mắt cô, Dương Vũ Mịch chính là một con chim công bên cạnh Bùi Lạc Phong, mặc dù đẹp thế nhưng chỉ để lấy lòng mọi người.
Bùi Lạc Phong lặng lẽ nhíu mày, không biết Dương Vũ Mịch có nghe ra thâm ý khác của Tống Như hay không.
“Tôi cảm thấy Tống Như giống như một con hồ ly, rất gian xảo…”
Trong những chương trình như thế này, sự mỉa mai của cô ta chỉ dừng lại ở cấp độ vườn trẻ.
Dương Vũ Mịch không ý thức đượcnhận ra được sự thay đổi sắc mặt của nhân viên và đạo diễn đã thay đổi sắc mặt, cô ta nhướng mày đắc ý: “Sự so sánh của tôi không hề sai, cô ấy vẫn luôn làm việc ở công ty Giải trí Huy Hoàng, tôi hiểu cô ấy rất rõ.”
Bùi Lạc Phong cảm thấy đầu mình choáng váng, Dương Vũ Mịch đang nói cái gì vậy!
Cô ta không để ai vào mắt, làm cho người khác khinh ngạc, anh cũng thầm nghĩ, với chỉ số EQ như thế này, nếu ở trong giới giải trí, không biết sẽ đắc tội bao nhiêu người nữa.
Ngẫm lại câu trả lời ban nãy của Tống Như, cô cảm thấy rất chuẩn xác, biểu hiện của Dương Vũ Mịch, có khác gì con chim công được du khách tới ngắm ở trong công viên không chứ? Dựa Chỉ dựa vào bản thân có chút nhan sắc mà dương dương đắc ý…
Tống Như nhìn thấy vẻ mặt quẫn bách của MC thì mỉm cười nói: “Là bạn bè nên Cchúng tôi là bạn bè, quen thuộc với nhau, cho nên cô ấy mới hiểu rõ tôi như vậy.”
Ý của cô là, mối quan hệ giữa cô và Dương Vũ Mịch không hài hòa như công ty đã gán ghép, cũng đào lên lần nữa mối quan hệ tay ba đã bị tin tức che lấp giữa bọn họ.
Giây phút cô nghe thấy đạo diễn nói cắt, đã nhìn thấy Bùi Lạc Phong cầm điện thoại tức giận đùng đùng đi ra khỏi phòng quay hình.
Có lẽ anh ta đang vội vã đi tạo quan hệ, mặc dù cảnh quay của chương trình này chưa được phát sóng, nhưng sẽ có một số cảnh quay ngắn được đăng lên trên mạng, đúng lúc câu nói ban nãy của Tống Như đã đẩy Dương Vũ Mịch xuống vị trí bất lợi, còn Dương Vũ Mịch thì ngu ngốc cho rằng bản thân đã chiếm được thế thượng phong.
Dương Vũ Mịch ở bên cạnh bổ sung, trợn mắt liếc nhìn Tống Như: “Coi như cô thức thời, đừng tùy tiên nói lung tung, cảnh quay buổi chiều, cô cũng đừng nên có mà gây sự, nếu không thì tôi chắc chắn sẽ đi tố cáo với Lạc Phong đấy.”
“Thật saoà?” Tống Như chỉ liếc nhìn cô ta, sau đó khoác áo khoác đi tới phòng nghỉ ngơi ở bên cạnh, cô không muốn lãng phí thời gian cãi nhau với Dương Vũ Mịch.
Chưa tới năm phút sau, Dương Vũ Mịch đã bị Bùi Lạc Phong gọi tới.
“Sao em có thể mỉa mai Tống Như như vậy, em phải thể hiện ra phơi bày mối quan hệ hợp tác rất hài hòa với cô ấy, cho dù là giả vờ cũng phải giả vờ cho ra chứ!” Bùi Lạc Phong hơi nổi nóng, không biết rốt cuộc Dương Vũ Mịch nghĩ như thế nào lại làm ra chuyện ấu trĩ như vậy.
“Nhưng mà em nói như vậy không đúng sao? Chẳng lẽ anh muốn em chủ động nịnh bợ cô ta àsao?” Dương Vũ Mịch không vui, hừ lạnh.
“Quên đi, em phải nhớ rằng, việc quá trình quay phim sẽ trôi qua rất nhanh thôi, em phải ngoan ngoãn lắng nghe đạo diễn, chỉ cần em biểu hiện thật xuất sắc, anh mới có thể trải đường giúp em được.”
“Em biết rồi.” Dương Vũ Mịch mím môi, trong lòng vẫn còn suy nghĩ về biểu hiện của Bùi Lạc Phong khi nhắc đến Tống Như, thầm ghen tỵ.
Mà lúc này Tống Như đang đọc quy trình cảnh quay.
“Tống Như, đây là chính cơm trưa tình yêu mà tổng giám đốc Dương đưa tới.” Tiêu Diễn cười hì hì, cầm hộp thức ăn mà người của Dương Gia Cửu đã mang tới đây, Dương Gia Cửu bận rộn với công việc, thế nhưng vẫn quan tâm Tống Như như vậy, cho dù không ở bên cạnh cô cũng có thể chăm sóc cô ở mọi nơi, điều này đã đúng là làm cho người khác phải ngưỡng mộ.
“Tổng giám đốc Dương còn nói, sau khi hoạt động kết thúc sẽ cho em em một niềm vui bất ngờ.”
Nghe thấy bốn chữ niềm vui bất ngờ, trái tim của Tống Như tràn đầy ấm áp, đôi mắt xinh đẹp lóe lên ánh sáng dịu dàng: “Được rồi, chị cũng đi nghỉ ngơi đi, buổi chiều còn phải làm việc nữa.”
Hai vợ chồng bọn họ đềuai cũng nhớ nhung đối phương.
Tống Như tiện tay cầm điện thoại lên, lướt nhìn tiêu đềmục hot search ở trong nước, đúng như trong suy đoán của cô, có một số tạp chí giải trí đã đào lại những bức ảnh cũ của Bùi Lạc Phong và Dương Vũ Mịch, chuyện tình tay ba của bọn họ lại bị lấy ra lần nữa tiêu thụ mộtđể gây sự chú ý lần nữa.
Cô cũng không để ý đến những chuyện này, chỉ có điều có lẽ Bùi Lạc Phong và Bùi Uyển Linh đã lo âu đến choáng váng cả đầu óc.
Ban đầu thì đây chính là một cơ hội tốt để cho Dương Vũ Mịch tiến tới giới điện ảnh quốc tế, thế nhưng lại biến thành chuyện ngu xuẩn tự giẫm phải đuôigậy ông đập lưng ông, Tống Như vừa định tắt màn hình, bỗng dưng nhận được một tin nhắn từ văn phòng thư ký của Đại Thiên.
“Bà chủ, tổng giám đốc Dương đã căn dặn bộ phận quan hệ công chúng của công ty chờ đợi mệnh lệnh trong 24 giờ, nếu trong quá trình bà chủ quay show có xảy ra tình huống gì bất ngờ, có thể liên lạc cho chúng tôi ngay.”
Một khi Bùi Lạc Phong chó cùng rứt giậu, giải trí Đại Thiên sẽ bắt đầu cuộc chiến dư luận, đến lúc đó, Dương Vũ Mịch đừng nghĩ đến chuyện sẽmong được thoát được thân một cách bình yên.
Người đàn ông nắm giữ số mệnh của giới giải trí đứng phía sau cô, lúc nào cũng bảo vệ cô.
Tống Như lập tức gọi điện thoại cho Dương Gia Cửu: “Anh lại vì em mà sử dụng đặc quyền sao?”
“Chỉ cần em bằng lòng, toàn bộ Đại Thiên sẽ do em điều khiển.”Anh chính là muốn cưng chiều Tống Như đấy, ai dám ngăn cản anh.
Người đàn ông nắm giới showbiz ở trong tay này, anh đã quá cưng chiều cô rồi.
“Em sẽ không chịu oan ức đâu, anh yên tâm đi.” Rõ ràng người đẩy Dương Vũ Mịch đến bước đường cùng chính là cô, nhưng ở trong mắt Dương Gia Cửu, anh tuyệt đối không để cho người khác có cơ hội xúc phạm đến cô.
“Được rồi…Anh đợi em trở về.” Dương Gia Cửu mỉm cười, anh không thể nào từ chối chống đỡ được tất cả quyết định của cô.
Còn Tống Như thì không hề thể có sức phản kháng đối vớiđược sự sắp xếp vừa dịu dàng lại vừa bá đạo của anh.
Nhiệm vụ trong chương trình cũng không nặng, cô cũng đã sớm ghi nhớ quá trình của buổi quay, thế nhưng không nghĩ tớingờ tới đến giây phút cuối cùng, cô cũng không được thư giãnnghỉ ngơi, đợi đến khi Tống Như vừa mới chợp mắt được một lúc, cô nghe được tin tức Dương Vũ Mịch tranh cãi với chuyên gia trang điểm từ chỗ chị Hy.
“Cô ta chán ghétchê quần áo mà chuyên gia trang điểm mang tới cho cô ta nhìn không đẹp, nhất định phải mặc quần áo mình đã chuẩn bị, màu sắc tươi sáng, hơn nữađã thế còn đính cả kim cương, thật đúng là không có mắt thẩm mĩ… Tôi cảm thấy mấy chuyên gia trang điểm ai cũng câm nín luôn rồicũng hết nói nổi rồi.”
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!