CHƯƠNG 444: DỤ RẮN RA KHỎI HANG
Đến bây giờ Tống Như còn nhớ tới trước đây khi cô vừa trở lại làm việc, có rất nhiều người nói cô là ảnh hậu hết thời, nói cô đã không có cách nào đặt chân ở tỏng giới diễn xuất nữa. Nhưng bây giờ cô đã nắm giữ được tất cả những điều đã tưởng chừng là mong mỏi không thể đạt được đó.
Đêm khuya, Dương Gia Cửu ôm cô vào trong lòng, xem lịch sử trên điện thoại và nói: “Anh đã nghĩ kỹ rồi, đợi đến khi cuối tháng sau, bộ phim điện ảnh này đóng máy, chúng ta sẽ công khai tin tức em có thai, chờ tới lúc chiếu bộ phim “Đồng lúa mạch” thì có tư cách xin giải thưởng Kim Phượng.”
Tống Như dựa vào trong ngực anh, yên tĩnh nghe những sắp xếp của anh, sau đó dùng tay ôm cổ anh.
Dương Gia Cửu hôn lên mặt cô.
“Chờ sang năm sinh con xong, em muốn quay phim thì anh sẽ chọn kịch bản cho em, bây giờ có mấy bộ phim này làm cơ sở, em muốn vai diễn kiểu gì cũng được.”
Tống Như không trả lời, chỉ là vẻ tươi cười trên khóe hiện đã dần hiện rõ.
“Em cười cái gì?”
“Em cảm thấy mình quá hạnh phúc, trước đây không có con thì anh nuông chiều em, bây giờ có con, anh lại bảo vệ hai người bọn em, làm người đại diện riêng của em, em sẵn lòng giao mọi chuyện cho anh, em tin tưởng sẽ có được kịch bản tốt, vai diễn tốt, anh nhất định sẽ làm cho em được đóng phim tới đã nghiền mới thôi.”
“Em thật sự rất thích đóng phim, nhất là thấy vai diễn mình đóng xuất hiện ở trên màn ảnh lớn, cảm giác này thật tuyệt vời.”
“Chỉ có điều, nếu như em vào tổ quay phim, anh có thể phải chăm sóc tốt cho con của chúng ta, nhưng đừng mang theo con suốt ngày ở trong phòng làm việc là được rồi.”
Dương Gia Cửu nghe lời cô nói, trong đầu dường như đã hiện ra cảnh tượng hạnh phúc của mấy năm sau, trái tim anh dường như càng tan chảy hơn.
“Được rồi, em nên đi ngủ đi.”
Vào lúc này, Tống Như càng lúc càng hiểu rõ ý nghĩa của hạnh phúc và gia đình, cô nhất định sẽ chăm sóc sức khỏe của bản thân thật tốt, không chỉ bởi vì bản thân cô mà còn vì con nữa.
Trước mắt không có mấy người biết được tin tức cô có thai, thậm chí ngay cả Thượng Quan Lệ và chị Long, cô cũng không nói, bởi vì khi chị Hy đang mang thai, tinh thần bọn họ đã rất khẩn trương rồi. Nếu như lại nói với cô ấy tin tức như thế, Tống Như sợ cô ấy sẽ quá nhạy cảm.
Chỉ có điều, chính bởi vì là người biết tin tức này trước, nên việc đóng phim mới trở nên càng thú vị hơn.
Bây giờ bên ngoài đều cho rằng cô không có cách nào có thai, thậm chí còn có khả năng phải phẫu thuật cắt bỏ tử cung…
Dương Gia Cửu dùng cách này để giăng một tấm lưới, lại chờ người đứng sau sai khiến tự mình xuất hiện.
Người giở thủ đoạn thâm độc trước là đối phương, vậy đừng trách anh không khách sáo.
…
Chẳng bao lâu, Paparazzi được Trần Viễn sắp xếp ở lại bệnh viện theo dõi đã có phát hiện.
Trong giờ làm việc, bác sĩ Trương kia đã rời khỏi bệnh viện và vội vàng đi tới một nhà hàng gần bệnh biện, dường như đã hẹn gặp mặt với ai đó.
Để thăm dò lai lịch của đối phương, Trần Viễn lập tức lái xe đỗ ở bên kia đường.
Chẳng qua gần nửa giờ vẫn không thấy người mà bác sĩ Trương chờ xuất hiện, Trần Viễn cũng không sốt ruột, vẫn tiếp tục chờ. Nhưng bác sĩ Trương đã vài lần nhìn đồng hồ đeo tay, vẻ mặt bối rối.
Trần Viễn trước sau duy trì sự bình tĩnh, cuối cùng thấy có một người phụ nữ đi vào nhà hàng, đồng thời ngồi xuống ở trước mặt bác sĩ Trương.
Trong nháy mắt đó, Trần Viễn sửng sốt. Anh ta đã từng suy nghĩ qua vô số lần về thân phận của kẻ đứng phía sau sai khiến, nhưng chưa từng nghĩ tới người này! Vẻ mặt Trần Viễn dần dần trở nên thâm trầm…
Lúc này, Dương Gia Cửu đang ở trường quay với Tống Như quay phim thì nhận được báo cáo của Trần Viễn .
“Tổng Giám đốc, người âm thầm giao dịch với bác sĩ Trương đã xuất hiện, là Tống Nhu.”
“Điều tra rõ ràng mục đích của cô ta, tất cả những người có liên quan đến chuyện này cũng phải điều tra rõ ràng ra.” Dương Gia Cửu đưa ra mệnh lệnh cuối cùng cho Trần Viễn.
Anh siết chặt điện thoại, trong mắt hiện lên sự lạnh lẽo.
“Vâng, Tổng Giám đốc.”
Sau khi Trần Viễn nhìn thấy được Tống Nhu đi vào, đã làm cho Paparazzi kia nghe lén ở trong phòng ăn. Nếu người đứng sau sai khiến đã xuất hiện, như vậy trò chơi chính thức bắt đầu.
“Đây là tiền đặt cọc cô muốn có. Cô yên tâm, chỉ cần làm xong chuyện, tôi sẽ lập tức chuyển số tiền còn lại vào tài khoản của cô. Nhưng cô nhất định phải làm sạch sẽ gọn gàng, không thể để cho bất kỳ kẻ nào biết được chuyện này.” Tống Nhu đẩy cái túi đựng tiền đến trước mặt bác sĩ Trương kia.
“Được! Tôi hiểu rõ, tôi nhất định sẽ làm sạch sẽ.” Bác sĩ Trương không chờ được vội cầm lấy cái túi xách kia qua.
Dù sao cô ta vẫn cần phải có tiền để đi làm việc với y tá và trợ lý phẫu thuật, cô ta nhất định phải kéo tất cả mọi người lên thuyền, bằng không chuyện này bị truyền đi, cuộc đời của cô ta cũng kết thúc.
“Cứ như vậy đi, đừng chủ động liên hệ với tôi nữa, tôi sẽ tìm cô.” Tống Nhu đứng dậy và đeo lên kính râm lên, sau khi nhìn xung quanh một lượt mới rời khỏi nhà hàng.
Mà sau khi Tống Nhu đi rồi, bác sĩ Trương đứng dậy muốn rời khỏi đó, nhưng Trần Viễn đã gọi một cuộc điện thoại, cô ta liền bị Paparazzi kia chặn lại.
“Anh làm gì vậy? Tránh ra!”
Paparazzi không nói một lời, xé mạnh cái túi trong tay cô ta ra, tiền mặt bên trong đều rơi ra…
Các vị khách khác trong nhà hàng đều sửng sốt, không biết có chuyện gì xảy ra.
Trần Viễn lập tức đi vào trong, dẫn bác sĩ Trương lên phòng riêng trên tầng hai. Số tiền đó tất nhiên sẽ có người phục vụ của nhà hàng và Paparazzi chịu trách nhiệm thu thập.
Bác sĩ Trương khẩn trương nhìn Trần Viễn, ngay cả nói cũng không nói lưu loát được nữa. Cô ta lo lắng nhất là không biết Trần Viễn có gặp Tống Nhu hay không.
“Cô ngồi đi, không cần nhìn nữa, Tống Nhu đã đi rồi.”
“… Anh đang nói gì vậy? Tôi nghe không hiểu, tôi phải về đi làm.”
“Bác sĩ Trương, tôi vừa nhìn thấy rất rõ ràng, người gặp mặt cô là cô cả của nhà họ Tống. Tại sao cô ta phải cho cô nhiều tiền như vậy? Tôi nghĩ cô cần phải có rất nhiều lời muốn nói với tôi mới đúng.”
“Nói gì chứ? Tôi không quen biết Tống Nhu gì đó! Anh nhìn nhầm người rồi.”
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!