Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Ảnh Hậu Của Chàng Tổng

CHƯƠNG 394: THỦ ĐOẠN BỈ ỔI

Trong mắt chủ tịch Hoàng hiện lên sự thù hận cùng độc ác.

Anh ta còn có rất nhiều thủ đoạn chưa mang ra, không biết cho đến lúc này, bọn họ còn có thể ngồi được không?

Ngô Tĩnh Nhiên chỉ là một người mới vào nghề, mới hai mươi tuổi, căn bản chưa từng thấy trận chiến như vậy. Cô được kí hợp đồng với Đại Thiên là dựa vào thực lực của bản thân, bình thường lúc huấn luyện, đi tương đối gần Tống Kiệt, công ty thậm chí cũng có ý để cho bọn họ trước tiên làm một nhóm tạm thời, như vậy theo như nhu cầu mỗi bên, càng có sức cạnh tranh.

Chính vì điểm này, cô mới có thể bị chủ tịch Hoàng nhìn chằm chằm.

Thật ra quãng thời gian này người mới huấn luyện, cô được sớm thấy một vài âm mưu thủ đoạn trong giới, cũng biết mọi người có thể hot, sau lưng đều có chút tài năng, lại không nghĩ rằng, chuyện như vậy có một ngày sẽ rơi xuống người mình.

Cô ấy chỉ là thật lòng thích hát, không muốn trở thành quân cờ của bất kỳ ai.

Sự thật là cô không thể thay đổi giới này, nhưng cô có thể đưa ra lựa chọn chính xác.

Sau khi miễn cưỡng đồng ý với chủ tịch Hoàng, Ngô Tĩnh Nhiên liền quay về nội thành, chạy về phía phòng tập múa, thời gian này, Tống Kiệt nhất định còn đang một mình luyện tập. Quả nhiên, cô đẩy cửa ra, liền thấy Tống Kiệt quay về phía gương tập múa.

“Tiểu Nhiên? Em sao lại… mặc như vậy?” Tống Kiệt lau vệt mồ hồi, ngại ngùng rời đi ánh mắt, bởi vì váy ngắn của Ngô Tĩnh Nhiên thật sự rất gợi cảm.

“Em có việc muốn hỏi anh.”

Ngô Tĩnh Nhiên tắt đèn phòng tập múa, sau đó khóa trái cửa lại.

“Em… đã xảy ra chuyện gì?”

“Em hỏi, anh trả lời.” Ngô Tĩnh Nhiên buộc mình bình tĩnh lại, sau đó mở miệng: “Anh là em trai Tống Như sao?”

Bây giờ cô vô cùng gấp gáp, một khi bước theo bước đi này, có nghĩa là sau này cô phải đối mặt với rất nhiều đường cùng khó có thể chịu đựng, hơn nữa cô cũng không biết rốt cuộc làm vậy có đúng hay không.

Tống Kiệt sửng sốt một chút, qua ánh đèn dạ quang quay mặt lại nhìn Ngô Tĩnh Nhiên: “Sao em biết?”

Ngô Tĩnh Nhiên hít sâu một hơi, giọng trầm thấp: “Phía đầu tư “Sinh động” tới tìm em, uy hiếp em để em moi ra tin tức có liên quan đến Tống Như từ miệng anh.”

Tuy không nhìn thấy vẻ mặt cô, nhưng Tống Kiệt cảm thấy cô rất chân thành.

“Bọn họ còn bắt em gái em… Em thế nào cũng được, nhưng em không thể trơ mắt nhìn em gái em bị bọn họ chà đạp. Vì vậy, anh có thể giúp em cứu em gái em không?”

Vốn dĩ cô có thể lựa chọn đón nhận giao dịch của đối phương, có thể nhận được một khoản tiền, nhưng cô không làm vậy, cô lựa chọn thẳng thắn.

“Xin lỗi… Anh không ngờ chị em anh lại khiến em rơi vào hoàn cảnh khốn khó như vậy.”

“Người nên nói xin lỗi không phải anh, bây giờ cấp bách nhất là cứu em gái em.”

Tống Như gật đầu, hơi chau mày.

“Bây giờ dựa vào khả năng của hai chúng ta không có cách nào cứu con bé, hơn nữa người nhà em hẳn cũng rất nguy hiểm, anh nghĩ nên đi tìm Tổng Giám đốc Dương, anh ấy nhất định có cách.”

“Nhưng mà, tổng Giám đốc Dương đồng ý giúp em sao?”

“Cái này em yên tâm.” Tống Kiệt đi về phía cô, lần nữa mở đèn phòng tập múa lên: “Chỉ cần là chuyện liên quan đến chị anh, tổng Giám đốc Dương liền tuyệt đối sẽ không mặc kệ.”

Một người vì tiền tài lợi ích, không tiếc dùng thủ đoạn thấp kém như vậy, nên bị báo ứng.

Ngô Tĩnh Nhiên cúi đầu: “Cảm ơn…”

“Không, người phải nói cảm ơn là anh, trong giới này có quá nhiều lừa gạt, hôm nay em có thể thẳng thắn với anh như vậy, đã chứng minh lập trường của em, bây giờ bản thân anh cũng cảm nhận được, tại sao chị ba của anh lại nói với anh, giới giải trí không hợp với anh.”

“Vậy lúc nào thì đi gặp tổng Giám đốc Dương?”

Để tránh sự việc tiếp tục trở nên khó có thể khống chế, Tống Kiệt lập tức đưa Ngô Tĩnh Nhiên tới biệt thự Lan Đình.

Lúc này, cả tòa chung cư đèn đuốc sáng choang, lộ ra cảnh tượng phồn hoa cùng với cảm giác ngột ngạt khó mà diễn tả thành lời.

Dương Gia Cửu thấy Tống Kiệt mang theo Ngô Tĩnh Nhiên tới đây, ngước mắt lên hỏi: “Có chuyện gì sao?”

Tống Kiệt gật đầu, kéo Ngô Tĩnh Nhiên tới trước mặt Dương Gia Cửu và Tống Như, nói ra đầu đuôi câu chuyện, sắc mặt Tống Như theo lời nói của anh ta, càng ngày càng trầm lạnh, dáng vẻ không chú ý vốn dĩ của cô biến mất không thấy.

“Gia Cửu…”

Dương Gia Cửu đưa tay nắm chặt tay cô: “Anh sẽ lập tức để Trần Viễn điều tra lai lịch của bọn họ, giải quyết chuyện của giới giải trí phải dùng cách của giới giải trí, những người kia rõ ràng không để Đại Thiên vào mắt.

“Anh định làm gì?” Tống Như hỏi.

“Tôi cảm thấy em gái cô bây giờ cũng không ở trong tay hắn ta, bởi vì hắn ta dám uy hiếp cô, lại không sợ cô báo cảnh sát sao? Nếu như cảnh sát tham gia vào, hắn ta lại dự định kết quả thế nào? Hắn ta chỉ muốn lừa gạt tin tức của cô, cô từng thử gọi cho em gái chưa?” Dương Gia Cửu cân nhắc lí tính.

“Tôi đã gọi điện thoại, gọi không được, hơn nữa ba mẹ tôi nói em gái tôi rất lâu rồi không liên lạc với bọn họ, học cấp ba ở nơi khác…”

“Đưa thông tin cụ thể của em gái cô cho tôi, tôi phái người đi tìm, nếu như có thể đảm bảo an toàn của em gái cô, như vậy chuyện này, liền không có quan hệ gì với cô nữa rồi.”

“Vậy người nhà cô ấy thì sao?” Tống Kiệt có chút lo lắng.

“Tôi sẽ chịu trách nhiệm.” Dương Gia Cửu ý tứ sâu xa nhìn Tống Kiệt: “Tôi nói được làm được.”

Tống Kiệt gật đầu: “Anh rể, em tin tưởng anh. Tiểu Nhiên, em yên tâm đi, có anh rể anh ở đây, em gái em và người nhà em rất định không sao đâu.”

Tống Như và Dương Gia Cửu nhìn nhau một cái: “Chỉ là lúc này, an toàn của Ngô Tĩnh Nhiên cũng là vấn đề, cô ấy mới là người nguy hiểm nhất.”

“Em sẽ chăm sóc cô ấy.” Tống Kiệt nói xong, liền mang Ngô Tĩnh Nhiên rời đi: “Chúng em về kí túc xá của thực tập sinh.”

“Tổng Giám đốc Dương, xin nhờ anh.”

Đôi mắt thâm thúy của Dương Gia Cửu vẫn nhìn bọn họ rời đi, một vệt tàn khốc xẹt qua đáy mắt anh, có lẽ anh đánh giá thấp sự tham lam của đối phương…

Tống Như tiễn bọn họ đi, xoay người ôm lấy Dương Gia Cửu: “Em có chút lo lắng…”

“Anh biết, em không muốn khiến người vô tội bị liên lụy, anh sẽ xử lí tốt.” Dương Gia Cửu dịu dàng an ủi cô.

“Vậy thì tốt.” Tống Như nghe lời này của anh, thả lỏng không ít.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện Azz. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!