Trợ lý cúi đầu, cũng không nói chuyện thay Tống Nhu nữa.
“Tống Nhu…” Ông cụ Tống nhìn bờ sông mênh mông vô bờ lắc đầu: “Tham vọng là điều kiêng kỵ nhất của thương nhân. Nó nếu như không buông bỏ được chuyện này thì sẽ trở thành vướng mắc khó giải. Nhà họ Tống nếu như giao cho nó thì sẽ không ổn…”
“Cô Tống Như từ xưa đến nay sẽ không để ý. Cô ấy rất khoang dung, cũng rất thông minh. Cô ấy biết bảo vệ mình như thế nào trong hoàn cảnh xấu, vì thế mới…” Rời khỏi nhà họ Tống. Nửa câu nói sau trợ lý không dám nói mà chỉ càng cúi thấp đầu hơn.
Ông cụ Tống lắc đầu. Đều là lỗi lầm của người đi trước thì vì sao phải để những đứa trẻ này trả đây?
Ông được trợ lý đỡ ngồi lên xe, quay về nhà họ Tống.
…
Dương Gia Cửu xử lý xong một chuyện thì lại mở cuộc họp video. Đợi đến lúc anh bước vào phòng phủ thì nhìn thấy Tống Như đang ngồi trên giường đọc sách.
Dương Gia Cửu bước qua thì vừa lúc Tống Như lật một trang mới, dáng vẻ của cô rất yên tĩnh.
“Đang đọc gì vậy?”
“Một quyển tiểu thuyết khá thú vị. Anh bận xong rồi sao?” Tống Như nói xong đặt quyển sách xuống, nắm lấy tay của Dương Gia Cửu: “Vậy chúng ta nghỉ ngơi thôi, em mệt rồi.”
“Được.” Dương Gia Cửu thoáng có chút cảm động. Bình thường đóng phim có bận hơn thì Tống Như cũng không nói qua một chữ mệt. Nhưng hôm nay…
Sau khi cô tắm rửa và nằm trong vòng tay của Dương Gia Cửu, trầm lắng mà say giấc nồng rồi.
Dương Gia Cửu nhìn cô đã ngủ say, lại bỏ ý định trong lễ ra mắt ngày mai công khai hôn nhân của hai người. Anh muốn biết nhà họ Tống và nhà họ Mộ sẽ còn thủ đoạn gì mà chưa dùng.
…
Đêm ấy, ông cụ Tống vội vã quay về khiến người nhà họ Tống rất kinh ngạc.
Ngoại đứa con nhỏ du học ở nước ngoài thì cha Tống và phu nhân Tống cũng là mẹ ruột của Tống Như từ tầng hai xuống. Bà tưởng rằng ông cụ Tống có lẽ đã xảy ra chuyện gì rồi.
Ngoài ra vợ chồng Tống Nhu cũng vội vàng đến.
“Ba, muộn như vậy người còn quay về trong đêm?” Cha Đường có chút lo lắng nói: “Có phải không thoải mái ở đâu không ạ?”
Ông cụ Tống ho một tiếng rồi vỗ mạnh sofa nói: “Ta còn chưa già đến mức như vậy.” Sau đó ánh mắt sắc nhọn của anh nhìn qua Tống Nhu: “Nhu, cháu có phải có đồ muốn đưa cho ta?”
Lúc này, Tống Nhu nhớ lại sự việc ấy!
“Ông nội, cháu không…”
“Ta còn chưa nói là việc gì thì cháu đã vội vàng giải thích. Có vẻ người ta cũng không có xử oan cháu! Ta hỏi cháu, đồ đang ở đâu?” Ông cụ Tống không nghĩ đến Tống Nhu đến bây giờ vẫn dễ kích động như vậy.
Sắc mặt của Tống Nhu khó coi hết sức. Dưới anh mắt kinh ngạc của cha Tống mẹ Tống thì cô ta quay người về phòng ngủ, lấy ra hộp quà đó.
“Ta không muốn mở. Cháu nói đây là thứ gì!”
“Đây là lễ vật mà Tổng Giám đốc tập đoàn Đại Thiên Dương Gia Cửu tặng. Bên trong là một tấm ảnh chụp chung của anh ta và Tống Như, hình như muốn nói cho chúng ta biết bọn họ đã kết hôn rồi…”
Ông cụ Tống nhắm hai mắt, trong giọng nói đè nén sự tức giận: “Thế chau có biết, vào ngày thứ hai họ tặng lễ vật thì trên báo đã đăng tin Dương Gia Cửu và người khác kết hôn? Cháu dám nói chuyện này không liên quan gì đến cháu không?”
“Ông nội…” Tống Nhu biết không thể giấu được nữa. Cả người đều sụp đổ, chỉ là không ngừng gọi hai tiếng ông nội.
Chồng cô ta ngồi bên cạnh đỡ, khó hiểu nhìn ông cụ Tống.
Ba-toong của ông cụ Tống dùng lực nện trên nền đất: “Ta phải nói bao nhiều lần. Hai cháu là chị em mà cháu lại hết lần này đến lần khác hai Tống Như. Như vậy có gì tốt với cháu?”
“Ông nội! Sao ông lại khẳng định là do cháu làm?”
“Ta đã hỏi qua trợ lý của cháu. Ngày chuyện xảy ra thì anh ta đã nói với ta rồi. Cháu không muốn Tống Như sống tốt và gả cho một người đàn ông có quyền có thế nên mới tung tin đồn. Cháu muốn giữa hai người họ xảy ra hiềm khích. Vì thế cháu với em ruột của mình cũng không chút lưu tình!”
“Cháu càng ngày càng khiến ta thất vọng. Ta sẽ không giao bí phương của nước hoa nhà họ Tống cho một người không có đức.”
Ông cụ Tống vẻ mặt nghiêm nghị được trợ lý dìu về phòng. Bôn ba lâu như vậy, ông cũng mệt rồi.
Trong phòng khách, cha Tống kinh ngạc nhìn con gái của mình: “Nhu à, dù nói như thế nào thì nó cũng là em gái con! Liên quan đến danh dự của nó, sao con lại có thể làm như vậy…”
“Em gái? À… Các người nói thật dễ nghe! Cô ta là người bị nhà Tống đuổi đi! Tôi không nhận.” Tống Nhu hét lớn, thanh âm vô cùng khàn rồi cô ta rơi nước mắt mà quay về phòng.
Chồng cô ta vội vàng nói: “Con đi xem cô ấy.” Rồi theo Tống Nhu về phòng ngủ.
Ba Tống ngồi trên sofa mệt mỏi vô cùng. Nhìn vợ mình lộ ra sắc mặt áy náy thì ông biết Tống Như ở bên ngoài đã phải chịu khổ nhiều như nào. Nhưng ông lại không thể đón đứa con ông yêu nhất về.
Mẹ Tống đè nén sự tủi thân đến muốn khóc rồi chỉ lặng lẽ lên lầu. Cho dù Tống Như nhìn bà như thế nào, nhớ bà như thế nào thì bà vẫn như cũ nhớ mong cô. Dù sao bọn họ cũng là mẹ con ruột! Máu mủ ruột già, bà thấy Tống Như chịu oan ức nhưng lại không thể làm gì được. Bà đã đau đến mức không còn cảm giác rồi.
Nhưng dù sao Tống Như không biết nhà họ Tống vì cô mà ồn ào đến mức này.
…
Trong buổi ra mắt nội bộ của “Ám dạ cuống độ “, diễn viên chính và diễn viên phụ gặp nhau.Tống Như là diễn viên nữ thư tư cũng có tên trong buổi ra mắt này. Vì lời đồn bên ngoài nên tổ kịch rất cẩn thận mà chăm sóc cô.
Vì sao sau khi Tống Như thay thế vị trí nữ chính của Trần Thấm lại không nhận vai nữ chính của bộ phim lớn mà lại nhận một vai nữ bốn. Có phải vì Dương Gia Cửu đã chia tay với cô, đang lạnh nhạn với cô. Thậm chí có người nói ngày mà Tống Như hoàn toàn bị Dương Gia Cửu vứt bỏ là ngày cô bị thiên kim tài phiệt hành hạ đến chết.
Coi như bọn họ chỉ là liên hôn thì chắc chắn cũng không thể dung thứ cho sự tồn tại của Tống Như.
Tống Như mặt một chiếc váy trễ ngực xuất hiện trong ống kính của phóng viên. Cử chỉ hành động vẫn đẹp như cũ, lại thêm tạo hình hôm nay của cô thiên về gợi cảm. Nên mọi người đều đang đoán vị vị nam sĩ nào có mặt ngày hôm nay sẽ trở thành hắc kỵ sỹ của cô.
Giây tiếp theo thì thấy Dương Gia Cửu xuống xe! Theo sau Tống Như!