“Nếu như đổi thành người khác, tại lúc cảm thấy rất lo lắng ấy, chắc chắn là không có cách nào giữ bình tĩnh. Cho dù là anh, anh cũng sẽ rời khỏi Pháp để giữ lại niềm kiêu ngạo, tôi sẵn sàng đưa cô ấy về nước bất cứ lúc nào.”
“Nhưng thay vì từ bỏ, cô ấy lại muốn hai bên cùng nhau thực hiện.”
“Những gì cô ấy nói với Jonsson trên điện thoại, ngay cả tôi nghe xong cũng cảm thấy rất cảm động. Nếu như tôi là người phụ trách UNIC, tôi sẽ chọn cô ấy là người phát ngôn.”
Thượng Quan Lệ lặng lẽ nghe Rick nói ra hết tất cả.
Dường như cô ấy đã buông bỏ được những đau khổ ở trong lòng, mà thử suy nghĩ. Nếu như lúc ấy cạnh tranh với người phát ngôn của UNIC là cô ấy, cô ấy sẽ phải làm như thế nào?
Cô ấy tiện tay cầm chai rượu lên uống từng ngụm.
“Thực ra thì cô coi trọng sự nghiệp của mình hơn bất cứ người nào. Vì vậy đừng để những cảm giác không xứng đáng ảnh hưởng đến cuộc sống của cô.” Rick không ngăn cản cô ấy uông rượu mà tiếp tục nói.
Thượng Quan Lệ mất hứng buồn chán đặt chai rượu xuống.
“Cô yên lặng và rời khỏi không chỉ không bảo vệ được gia đình cô, ngược lại sẽ làm cho tất cả mọi người lo lắng cho cô, sẽ để cho những người ở sau lưng kiêu căng bàn tán về cô. Từ ngày Đại Thiên phát hiện ra cô, tất cả mọi người đối với cô đều nỗ lực, sự ủng hộ và ưa thích của fans hâm mộ đối với cô…. cô có thể quên sao?”
“Đây đều là những gì mà Tống Như muốn tôi nói với cô, mặc kệ bên ngoài kia có bao nhiêu tin đồn, cô vẫn mãi là Thượng Quan Lệ.”
“Người đàn ông kia nghĩ rằng anh ta đã nắm được điểm yếu của cô cho nên mới có thể không kiêng kỵ gì mà chỉ trích cô, mang theo tất cả mọi người vây đánh cô. Còn cô? Cô muốn thay hắn trả tiền cả đời sao?”
Nghe đến đó, Thượng Quan Lệ bỗng nhiên khóc.
Tống Như nói không sai, cô ấy quá mềm yếu, quá luyến tiếc nên mới hết lần này đến lần khác tổn thương mình, cũng làm tổn thương tới những người quan tâm đến cô ấy.
Rick đi đến bên cạnh cô ấy, vỗ nhẹ lưng an ủi tâm tình của cô ấy.
Chờ khi cô ấy khóc mệt rồi, lúc ngưng lại anh ta trầm giọng nói: “Chỉ cần cô bằng lòng, Đại Thiên mãi mãi sẽ không từ bỏ cô.”
Thượng Quan Lệ từ khóc chuyển sang cười, kiểu cười này tràn đầy sự kiên quyết: “Giám đốc, hiện giờ tôi phải làm gì!”
Rick thấy cô ấy đã vui lên thì thở phào nhẹ nhõm: “Thật tốt quá, cuối cùng cũng đợi được cô nói những lời này. Cô chỉ cần nghỉ ngơi thật tốt và nói sự thật trong buổi họ báo ngày mai, còn những thứ khác tôi sẽ chuẩn bị.”
Thượng Quan Lệ rất nghiêm túc gật đầu: “Được!”
Khi Rick nghe được lời này, trái tim đang treo lơ lửng của anh ta cuối cùng cũng rơi xuống. Bởi vì anh ta biết rằng, Thượng Quan Lệ đã đứng lên khỏi những đau khổ nặng nề.
………
Tống Như cũng biết tin tức này đầu tiên. Cô vẫn còn đang quay nhưng đột nhiên cảm nhận được một loại sức lực mới, vì vậy mà cô đã thực hiện hoàn hảo trong quá trình quay cuối cùng!
Phong thái và sự quyến rũ đó không có người nào có thể so sánh. Ánh đèn sân khấu của cô làm lu mờ các ngôi sao khác.
Cùng với màn trình diễn đặc biệt ấn tượng của cô, làm cho người khác nhìn thấy mà khó quên.
Sau khi quay chụp tất cả xong, cô vui vẻ kéo Dương Gia Cửu: “Chúng ta trở về đi!”
“Không nghỉ ngơi chút sao?”
“Em muốn trở về giúp cô ấy vui lên.”
Dương Gia Cửu không thể thay đổi được cô, ngay lập tức đặt vé máy bay trở về nước. Sau khi chia tay với Jonsson, anh đưa Tống Như và Chị Hy đến sân bay.
Lần này rất khác so với thời gian bình thường.
Bọn họ xuất hiện ở sân bay một cách thẩng thắn, hơn nữa lại không phải cải trang để tránh các phóng viên, không cần đặc biệt tách ra hai chuyến bay.
Dương Gia Cửu thấy Tống Như theo bản năng nhìn mọi nơi, thấp giọng nói: “Sao lại căng thẳng như vậy, như thế phóng viên sẽ vồ tới như kiến, nhìn cũng không hay.”Tống Như nhìn những du khách qua lại ở sân bay, thấy không có phóng viên chú ý tới nên cũng yên lòng không ít.
Cô kiên định đi về phía trước vài bước, để Dương Gia Cửu và Chị Hy đi ở phía sau, thoải mái đi đến phòng chờ.
Bọn họ không sợ bị bất kỳ phóng viên nào chụp ảnh!
Lúc có người phát hiện ra Dương Gia Cửu và Tống Như, fans hâm mộ hét lên không ngừng, chủ động chạy tới mời Tống Như ký tên cho họ.“Chị Tống Như, sao chị lại đi cùng Tổng giám đốc Dương?”
Tống Như trừng mắt nhìn, nói trắng ra là cười cười đáp lại: “Bởi vì vẫn luôn làm việc cùng nhau.”
Fans hâm hộ cẩn thận hỏi: “Tôi có thể mời Tổng giám đốc Dương ký tên không?”
Cơ hội để gặp được Tổng giám đốc của Đại Thiên không nhiều!
Đôi mắt sâu thẳm của người đàn ông nhìn Tống Như. Tống Như bình tĩnh đeo kính râm lên, hoàn toàn không có ý hành động.
Dương Gia Cửu hiểu ý, bất đắc dĩ cầm bút lên, đẹo trai lưu loát ký tên mình xuống. Sau đó dùng ánh mắt nhìn Tống Như, anh là làm theo ý cô.
Các fans hâm mộ vui vẻ rời đi.
Để lại Tống Như bước lên nói với Dương Gia Cửu: “Hay là đội mũ đeo kính râm lên…”
Tuy rằng chồng cô đẹp trai không có vật nào che chắn được nhưng nguỵ trang vẫn đỡ hơn một ít.
Dương Gia Cửu nhìn bộ dáng tươi cười nghịch ngợm của cô, liên tiếp ừ vài tiếng. Hai người một trước một sau bước lên máy bay, Tống Như tựa vào ghế ngồi, mỉm cười nhìn Dương Gia Cửu.
Cùng nhau xuất hiện tại sân bay như vậy, cảm giác cùng nhau đăng ký là rất bình thường nhưng lại là hạnh phúc khó có được của cô.
“Lịch trình tiếp theo là gì, ngài đại diện?”
“Lễ trao giải AngelStar, tham dự với tư cách là khách quý.”
Tống Như trừng mắt nhìn. AngelStar là lễ trao giải thường niên, có rất nhiều nghệ sĩ, minh tinh có sức ảnh hưởng tham gia. Nếu như là trước sóng gió thì Thượng Quan Lệ nhất định sẽ là tiêu điểm toả sáng nhất trong đêm, nhưng giờ cô ấy đang trong tình trạng này, rất dễ xảy ra chuyện.
Dương Gia Cửu sắp xếp Tống Như tham dự. Một là để cô tự mình trải nghiệm tình cảnh siêu sao tụ họp. Hai là để cô giúp đỡ động viên Thượng Quan Lệ cố gắng lên.
Ngoài ra, ngày hôm đó anh sẽ tuyên bố Tống Như trở thành người đại diện để sự nổi tiếng của cô nhanh chóng tăng lên.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!