Tống Như thở dài: “Vừa đi đến bệnh viện với em là chị bị bệnh ngay, nếu để Trần Viễn biết, sẽ trách em đó!”
Cô cố ý nói đùa như vậy để chị Hy lên tinh thần, hơn nữa, chị Hy viết hết mọi tâm tư lên mặt, căn bản không cần phải đoán.
“Hoặc là, em dứt khoát kêu Trần Viễn đến đây đi!”
“Tống Như, đừng làm náo loạn, Trần Viễn làm việc bên cạnh sếp lớn rất bận rộn!” Chị Hy bịt khẩu trang kín mít mà nói.
“À… Xem ra hai người vẫn có liên hệ chặt chẽ, bằng không sao chị biết được anh ta bề bộn nhiều việc?”
“Chị đoán đại… Đi nhanh đi.” Chị Hy bọc áo khoác, kéo cửa ra.
Tống Như không nói gì, chỉ tự nhiên mà lấy điện thoại ra, nhắn một tin cho Trần Viễn: “Chị Hy tối hôm qua bị cảm.”
Trần Viễn nhìn thấy bảy chữ này thì mê mang hết sức, tối qua lúc anh ta nói chuyện với chị Hy, cô ấy khỏe lắm mà, sao giờ lại bị cảm?
Là trước khi trò chuyện đã bị cảm, muốn nói cho anh ta biết, cô ấy rất khó chịu… Hay là?
Tống Như chỉ nhắn có vài chữ mà thôi, cho dù cô muốn làm mai cho chị Hy và Trần Viễn, nhưng đương sự bọn họ cũng phải hiểu được tâm ý của đối phương mới được, đôi khi nói nhiều quá lại bị phản tác dụng.
Tống Như vừa cùng Rick, chị Hy xuống xe, liền thấy Trương Y Lâm cũng mang người đại diện đến đây.
Có chuyện gì vậy?
Bọn họ đều rất rõ ràng, người phát ngôn lần này của UNIC chỉ cần một người mà thôi!
Nói cách khác, giữa các cô nhất định phải có một kẻ thua cuộc, nhưng vì sao hiện tại đều tới?
Trợ lý của Trương Y Lâm ho khan một tiếng, cô nhận được điện thoại của trợ lý ngài Josen, cho nên hợp đồng này nhất định là của Trương Y Lâm!
“Giành không lại cũng đừng có giành, giở nhiều trò sau lưng như vậy cũng nên biết cái gì là vô liêm sỉ!”
Tống Như chỉ nhàn nhạt nhìn người đại diện kia một cái, không để ý đến cô ta châm chọc thế nào.
Người của hai đội bọn họ cùng đi vào tổng bộ UNIC.
Trợ lý của Josen đã đợi trước cửa sân khấu ở lầu một, bởi vì cô ấy vẫn luôn liên lạc với Tống Như qua điện thoại, khi nhìn thấy số khá giống thì lập tức nhiệt tình bấm dãy số sai lầm kia.
Trợ lý của Trương Y Lâm nhìn đến cuộc gọi đến thì bắt nghe: “Alo? Trợ lý của ngài Josen đúng không ạ? Chúng tôi đã đến!”
Như thế này rồi thì coi bọn Tống Như còn cười ra tiếng được không?
Trợ lý của Josen nhìn về hướng bọn họ, lập tức tươi cười nghênh đón, nói với Tống Như: “Chào mừng các cô, xin theo tôi lên lầu đi, ngài Josen đã chờ các cô ở phòng họp.”
Lần này, Trương Y Lâm và người đại diện của cô ta bối rối!
Cô ta lập tức nói tiếng: “Y Lâm của chúng tôi mới là người phát ngôn mà UNIC chọn lựa!”
Trợ lý của Josen nhìn bọn họ mà mỉm cười: “Ngài Josen bảo tôi thông báo cho cô Tống Như đến ký hợp đồng, các vị là. . . . . .”
Người đại diện của Trương Y Lâm lấy điện thoại ra nói: “Vừa rồi người nói chuyện với cô là tôi!”
Trợ lý của Josen lập tức lấy tư liệu ra kiểm tra, mới phát hiện vấn đề nằm ở đâu! Lập tức xin lỗi: “Xin lỗi, là tôi nhầm số rồi . . .”
“Vậy rốt cuộc người phát ngôn UNIC chọn là ai? Chẳng lẽ là Tống Như?” Người đại diện của Trương Y Lâm tức giận quát to.
“Là cô Tống Như.” Trợ lý của Josen hết sức xấu hổ, không biết giải thích như thế nào.
Rick nhấn nút thang máy, nói với Tống Như: “Chúng ta lên đi, đừng để ngài Josen đợi lâu.”
Tống Như ừ một tiếng, vòng qua bọn người Trương Y Lâm, mang chị Hy đi vào thang máy.
Người đại diện của Trương Y Lâm chưa từ bỏ ý định, cảm thấy đây nhất định là cái bẫy do Tống Như thiết kế để gài Trương Y Lâm, cho nên cũng lôi cô ta vào thang máy: “Chúng tôi nhận được thông báo của UNIC!”
Trợ lý của Josen rất bất đắc dĩ, cô ấy không biết nên chấm dứt chuyện này bằng cách nào, xem ra thế nào cũng bị trừ tiền thưởng.
Rick thấy họ kiên trì như vậy thì lạnh nhạt nói câu: “Giành không lại thì cũng đừng giành.”
“A, nếu bọn họ bỏ qua Y Lâm của chúng tôi, mà lại chọn một nữ minh tinh hạng ba không có thực lực như vậy thì tôi không còn gì để nói!”
Rick không buồn nói chuyện với họ nữa.
Dưới tình huống này, Trương Y Lâm có ra mặt cũng chỉ càng thêm khó xử mà thôi.
Cửa thang máy lại mở ra, các cô đồng thời vào tới phòng họp, Josen nghe tiếng thì ngẩng đầu, nhìn thấy Trương Y Lâm cũng có mặt, không khỏi hơi xấu hổ, nói xin lỗi với cô ta và người đại diện: “Qủa thật là chúng tôi làm việc sai lầm, cô Trương, khiến cô tốn công một chuyến rồi.”
“Lựa chọn cuối cùng của UNIC là Tống Như?” Trương Y Lâm hỏi thẳng Josen.
“Đúng vậy.” Josen gật đầu, cũng dặn trợ lý tự mình tiễn các cô về khách sạn.
“Ngài Josen, tôi có thể hỏi nguyên nhân hay không?” Trương Y Lâm đè nén ghen tỵ trong lòng, cô ta tự hỏi không có mặt nào không bằng Tống Như, tại sao lại thua kia chứ? Nếu đổi thành nữ diễn viên cấp bậc như Thượng Quan Lệ thì thôi, cô ta không nói lời nào, nhưng hôm nay cướp đi cơ hội này từ tay cô ta lại cố tình là Tống Như!
Cô ta có thể thua bởi nghệ sĩ của Đại Thiên, lại quyết không thể bại bởi Tống Như.
“Đây là quyết định chung của chín người phụ trách, chúng tôi cho rằng cô Tống Như thích hợp… “
“Quyết định nội bộ chứ gì? Tống Như giở thủ đoạn gì!” Người đại diện của Trương Y Lâm không khách sáo hô lên một tiếng, cô ta đã tận lực khống chế, nhưng trong tình huống này, cô ta nhất định phải xả giận thay Trương Y Lâm.
Nhưng cô ta không cân nhắc xem nói ra câu này sẽ dẫn đến hậu quả thế nào.
“Cô có thể nghi ngờ quyết định của tôi, lại không thể hoài nghi danh dự của UNIC!”
“Chúng tôi cảm thấy UNIC là một xí nghiệp lớn mang tính quốc tế, cho nên mới đặc biệt đến tranh thủ hợp đồng người phát ngôn này, nhưng giờ xem ra, các ông làm người ta thật thất vọng.” Người đại diện của Trương Y Lâm cứ dây dưa không chịu bỏ.
Trương Y Lâm đang quan sát phản ứng của Josen, theo cái nhìn của cô ta, cơ hội này không nên là của Tống Như.
Sự nhẫn nại của Josen đã đạt tới cực hạn, ông ta trực tiếp nói với người đại diện nọ: “Mọi chuyện hôm nay tôi làm đều có thể đại diện quyết định của UNIC, chúng ta không chọn dùng Trương Y Lâm làm người phát ngôn cho sản phẩm lần này, bởi vì chúng tôi không cần một diễn viên không hề đặc sắc.”