Lạc Nhạn ở nhà khá buồn chán nên lôi tranh ra vẽ, cô nhớ tới mấy bức tranh còn để ở căn nhà ngoại ô. Chắc hồi nào có dịp nhờ Đường Sinh Quan mang đến giúp, nhưng ý nghĩ này vừa nổi lên cô đã dẹp ngay. Đã bảo là không để anh dính dán tới mình rồi mà còn nhờ vả người gì nữa chứ.
Vẽ khoảng hai tiếng đồng hồ cô dừng lại vì bụng đã đói. Gần đây cô ăn uống rất được cũng thấy an tâm vì như vậy bé con trong bụng mới khỏe. Ăn xong Lạc Nhạn đi đi lại lại một xíu rồi đi ngủ. Dạo này cô cũng đặc biệt ngủ nhiều, cứ ăn xong là muốn ngủ. Chắc chắn khoảng một tháng nữa cô sẽ tăng cân lên cho xem.
Đang mơ màng trong giấc ngủ thì bị ai đó quấy rầy. Cô mở mắt ra thấy còn ai ngoài tên đàn ông duy nhất trong biệt thự này chứ.
Cô dụi mắt nhìn qua đồng hồ trên tường. Mới bốn giờ chiều. Cô ngạc nhiên giọng còn ngáy ngủ hỏi. “Sao anh về sớm thế này?”
Anh ừ không trả lời cô mà rất tự nhiên nằm luôn bên cạnh cô ôm chặt cả người cô. “Có bầu nên em hay ngủ nhỉ?” Anh vừa nói vừa xoa xoa bụng của cô.
Lạc Nhạn dạ. “Ăn xong lại muốn ngủ. Kiểu này em sẽ sớm mập lên thôi.”
“Mập lên càng tốt.” Anh cúi đầu mút lấy cần cổ cô một lúc. “Tối nay đưa em đi dự tiệc nhé.”
“Tiệc gì ạ?” Bị anh trêu chọc cô hơi ngứa ngáy uống éo người.
Lạc Dịch chống khuỷu tay nâng người nhìn chằm chằm cô. Anh khẽ giọng. “Tiệc thượng lưu. Muốn công khai em với mọi người.” Anh nói rồi hôn hôn lên mu bàn tay cô.
Lạc Nhạn lắc đầu, cô lườm lườm anh. “Em còn là em gái anh trên danh nghĩa đó.”
Lạc Dịch bỗng cười nhẹ. Anh đè ép cô hôn môi thật lâu mới buông cô ra. “Chuyện này đơn giản mà. Hơn nữa bên ngoài cũng không ai biết mặt mũi của Lạc tiểu thư.”
Nhìn thấy cô nhíu mày anh cho rằng chắc cô không thích kiểu tiệc tùng này nên không muốn ép cô. “Em không cần thiết phải ép mình đi đâu. Anh cũng sợ em đang có thai đi tiệc sẽ không tốt lắm.
Lạc Nhạn đúng là không có hứng thú. Cô gật đầu. “Để sau đi ạ. Hiện tại em muốn yên bình sinh con.”
Anh ừm. Bàn tay nhẹ nhàng ma sát khuôn mặt phấn nộn của cô. “Vậy mình đăng ký kết hôn trước nhé?”
“Hả? Kết...kết hôn?” Cô sợ mình nghe nhầm. Thật sự quá khó tin, cô chưa từng nghĩ anh sẽ muốn lấy cô làm vợ. Đừng hỏi vì sao cô lại ngạc nhiên thế này, là vì cô vẫn không trông chờ vào việc Lạc Dịch sẽ quên đi thận phận của cô rồi toàn tâm toàn ý yêu cô, lấy cô làm vợ. Anh là người thế nào cô hiểu hơn ai hết, anh sẽ nhẫn tâm cũng sẽ không nương tay, chịu thua trước ai. Bao gồm cả cô đây. Nhưng chỉ cần anh không làm hại đến bé bi của cả hai là cô biết ơn rồi. Có hận thù gì cứ tính trên người cô là được.
Lạc Dịch không ngờ cô lại có phản ứng mạnh như vậy, anh như hiểu ra đau lòng siết chặt eo cô vào mình. “Anh nói thật. Em đang mang thai nên chúng ta chưa thể tổ chức lễ cưới. Vậy thì kết hôn trước vậy.”
Lạc Nhạn nhíu chặt mày lần nữa kinh ngạc trước lời nói chắc chắn của anh, cả vẻ mặt vô cùng trịnh trọng, nghiêm túc của anh. Cô như tin rằng anh là đang thật lòng. “Anh đang cầu hôn em à?” Cô nhìn sâu vào mắt anh hỏi, nâng bàn tay lên chạm vào cánh môi của anh.
Anh há miệng cắn ngón tay của cô một cái. “Vậy em có đồng ý không?” Anh mút ngón tay cô vào sâu trong miệng mình.
Lạc Nhạn bị động tác gợi tình này của anh làm cho cả người đều nóng lên nhưng cô không rút tay ra để mặc cho lưỡi anh cuốn lấy nó.
Cô bĩu môi nói: “Lại chẳng có hoa, có nhẫn gì cả.”
“Nhẫn anh đã chuẩn bị từ lâu rồi.” Anh đã rời môi khỏi tay cô, chầm chậm cởi dây áo trên vai cô xuống. Anh hôn lên bờ mai mảnh dẻ của cô rồi nhanh chóng lột sạch váy trên người cô ra một cách dứt khoát.
“Anh, tối qua đã làm.” Lạc Nhạn không cản anh, cô nào cản nổi cái tên nghiện sex này.
Lạc Dịch cười lưu manh, anh vân vê ngực cô đều đặn. “Tối qua với hôm nay liên quan sao?” Nói đoạn anh lại chặn lại miệng nhỏ của cô, anh dây dưa với cái lưỡi trơn mềm, gây nghiện của cô. Tay đã sớm cho vào trong đầm lầy đang tiết ra rất nhiều nước của cô. Anh chuyển động ngón tay ra vào vô cùng sống động, trong không gian dụ tình này ngoài tiếng hôn mút kiều mị hoặc chỉ còn tiếng ngón tay anh ma sát với cửa hang của cô tạo nên những âm thanh nước lay động nhịp nhàng. Vừa ma mị lại dâm mỹ khiến người ta trầm mê.
Khi anh đưa đẩy vật đàn ông to lớn của mình vào trong nơi đó của cô, cả hai đều rên lên vì sung sướng và thỏa mãn. Anh bắt đầu tăng tốc và đi sâu như muốn vào tận tử cung của cô. Lạc Nhạn hét lên hai tay cáu chặt vào ga giường. Từng giọt mồ hôi ướt át từ người Lạc Dịch rơi trên người cô.
Vừa nóng bỏng vừa mê luyến, không muốn dừng mà chỉ muốn được chôn sâu vào trong thân thể người con gái.
Lạc Dịch đôi khi cũng gầm lên một tiếng lớn, những lúc ấy anh sẽ nắm lấy hai con thỏ đang nhún nhảy trước ngực cô mà bóp mạnh.
Đến khi chính anh cũng đã mệt lừ mới ngừng đâm vào cô, anh không dám đè lên người cô vì vẫn nhớ còn bé con. Chỉ nằm nghiêng sang một bên thở nặng nề, hai người mất một lúc để lấy lại nhịp thở, sau đó Lạc Dịch kéo cô sát vào người mình vuốt ve. “Thoải mái không em?”
Lạc Nhạn vẫn còn rất mệt, nói đúng thì cô kiệt sức rồi. “Dạ.” Cô nhỏ giọng trong ngực anh, tay đặt lên eo người đàn ông.
Lạc Dịch nhếch miệng, anh rê bàn tay đến bờ mông của cô xoa nắn một lúc rồi hư hỏng cho tay mình đi xuống phía dưới hai đùi của cô rất tự nhiên ma sát nơi ẩm ướt của cô.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!