Từ Tử Hàm đứng bên cạnh thấy đến lúc này rồi mà Chu Tiểu Nhược vẫn còn do dự, trong lòng vô cùng tức giận, nhưng trên mặt vẫn giả vờ như rất lịch sự.
“Ha ha! Tiểu Nhược thẹn thùng, mọi người hãy vỗ tay cho cô ấy nào!”
Lời này của Từ Tử Hàm rất sắc bén, người đứng bên dưới nghe thấy vậy liền hiểu được đây là một người đàn ông tốt đang muốn cổ vũ người phụ nữ mà mình thích, nhưng Chu Tiểu Nhược nghe vậy lại thấy giống như đang uy hiếp!
Rất nhanh cô ấy đã nhớ tới lời Từ Tử Hàm từng nói với mình.
Nếu không phối hợp đính hôn, cô ấy sẽ phải đứng trước cái gì! Cô ấy sẽ bị dòng họ vứt bỏ, trở thành trò cười của đám ăn chơi ở tỉnh, biến thành người bị mọi người sỉ nhục, đồ con gái đê tiện thích người đã có vợ! Còn nữa, nhà họ Bạch và Trần Hạo cũng sẽ phải gánh chịu tất cả!
Mặc dù Chu Tiểu Nhược đã được chứng kiến sức mạnh của Trần Hạo, nhưng dù lần này là hai dòng họ lớn nhất tỉnh Sở bắt tay, anh có thể gánh vác được sao?
Nghĩ đến điều này, Chu Tiểu Nhược lại nhìn về phía Trần Hạo lần nữa.
Thấy anh đang cười với mình, cô ấy đột nhiên đưa ra quyết định.
“Xin lỗi Tử Hàm, tôi không thể đính hôn với anh được! Tôi…tôi đã thích người khác rồi!”
Chu Tiểu Nhược lấy dũng khí nói lời trong lòng ra, xung quanh lập tức yên tĩnh như chết.
Tất cả mọi người đều kinh ngạc đến ngây người! Vừa rồi Chu Tiểu Nhược nói là không gả sao?
Chuyện gì thế này, đây không phải là chuyện mà hai nhà Từ Chu đã bàn trước rồi ư? Sao lại lật lọng rồi?
Lúc này Từ Tử Hàm cũng hóa đá tại chỗ! Không thể tin được những điều vừa xảy ra.
Trước đó gã còn đắc ý, còn âm thầm thể hiện đâm chọc trước mặt Trần Hạo, lúc này lại biến thành lưỡi dao đâm vào lòng gã.
Từ Tử Hàm đứng trên sân khấu như một trò cười, thành trò cười mà tất cả mọi người có thể tùy ý trào phúng.
Người nhà họ Chu thì hoàn toàn phát điên.
Trong lòng bố con Chu Trị Bình, Chu Ngọc Hành rất hỗn loạn, chỉ biết ngây ra.
Mà trụ cột đời thứ hai nhà họ Chu, bố của Chu Vân Hiên là Chu Nguyên Phong cũng cảm thấy rất tức giận!
Nhưng lời đã nói ra khỏi miệng, ông ta cũng không biết nên làm thế nào bây giờ!
Chu Nguyên Phong nghĩ thầm, không phải mọi chuyện đều đã làm tốt rồi sao? Không phải ông cụ nói đã thuyết phục Tiểu Nhược rồi sao? Làm sao đột nhiên lại lật lọng rồi?
Không đợi đám người phản ứng, Chu Tiểu Nhược nói xong liền dẫn Lâm Uyển chuồn đi ngay.
Trần Hạo cũng ngây ra, đúng là hôm nay anh đến để nhằm vào nhà họ Chu.
Nhưng kế hoạch cũng không phải như vậy, phải giải quyết hôn ước của Chu Tiểu Nhược và nhà họ Từ, nhưng mà anh không muốn dùng cách này để xuất hiện trước mặt mọi người, trong kế hoạch của anh, việc giải trừ hôn ước phải là chiến lợi phẩm thuận nước đẩy thuyền sau khi giải quyết nhà họ Chu!
Mà lúc này, biện pháp kíp nổ nhằm vào kế hoạch lại bị tên khốn Lý Vân Dương kia sửa lại!
Trần Hạo cười khổ, lúc anh đang nghĩ như vậy trong đầu, lại có không ít người biết chuyện đều đổ dồn ánh mắt lên trên người anh.
Điều làm cho anh không muốn đối mặt nhất chính là, ở trong đó có cả ánh mắt của Bạch Phi Nhi.
Trong ánh mắt của cô có thất vọng, có mất mát, còn có mấy phần ghen tỵ và hâm mộ!