"Anh Trần, anh...giúp tôi với...được không...tôi không trách anh đâu..."
Lúc nói đến đây, Thiện Viện như hoàn toàn mất đi lý trí, ánh mắt đong đầy xuân tình, toàn thân ửng hồng quyến rũ như được thoa một lớp phấn.
Mọi thứ đều diễn ra rất trơn tru làm cho Thiện Viện thầm đắc chí trong lòng. Cô ta thầm nghĩ, tên khốn kiếp kia, bà đây sắp hoàn thành nhiệm vụ rồi, không cần phải bị mấy chuyện này hành hạ nữa. Để xem anh giải thích thế nào sau khi Tiêu Nhất Phi nhìn thấy video của chúng ta!
Lòng Thiện Viện đang vô cùng tự đắc thì Trần Hạo bỗng nhiên bối rối nói: "Được, để tôi giúp cô!"
Nghe thấy câu này, cô ta mỉm cười. Đàn ông ấy mà, mấy ai có thể giữ mình trước mỹ nhân kế chứ?
Không ai cả!
Trần Hạo chợt kéo Thiện Viện vào nhà vệ sinh.
Cô ta đang trong cơn khát tình càng khinh thường anh hơn, không ngờ tên khốn nạn này lại thích chơi kiểu đó.
Bà đây nhịn! Nhiệm vụ là hàng đầu!
Trần Hạo đẩy Thiện Viện xuống vòi sen, mở vòi, dòng nước lạnh lẽo xối hết toàn thân cô ta.
Thiện Viện nổi điên.
Cô ta tức tối nghĩ, mẹ nó, sao diễn biến lại khác thế!
Chuyện gì thế này?
Vừa vào đông nhưng nước đã lạnh thấu xương, Thiện Viện giật mình, hơi lạnh len lỏi vào trong xương tủy.
"Tỉnh lại đi… Thiện Viện à, cô tỉnh lại đi!"
Không chờ Thiện Viện hoàn hồn, Trần Hạo nắm lấy hai vai cô ta mà ra sức lắc.
Ngay khi bị giữ vai lắc thật mạnh, Thiện Viện nghi ngờ mình xuyên vào trong phim Quỳnh Dao, còn người đối diện cô ta không phải Trần Hạo mà là Mã Cảnh Đào!
Thiện Viện bị lắc đến hoa mắt chóng mặt, lại thêm bị xối nước lạnh, thuốc kích dục gì cũng hoàn toàn mất đi tác dụng.
Trần Hạo cố tình hỏi: "Cô tỉnh táo hơn chưa, tôi có học Trung y nên biết làm thế nào sẽ giúp giảm bớt tác dụng của thuốc. Cô phải cố gắng chịu nhé, cố lên!"
Nhìn thấy khuôn mặt đầy ân cần của anh, Thiện Viện thật sự muốn tát hai phát cho tên này chết luôn.
Anh không thể dùng cách thường dùng của một người đàn ông bình thường để giúp tôi tỉnh táo sao? Đồ chó nhà anh!
Nhưng người ta đã hỏi vậy, Thiện Viện chỉ đành trả lời, không những vậy còn phải nhục nhã tiếp tục diễn.
Cô ta không thể buông tha cho cơ hội vất vả lắm mới tạo ra được.
"Tôi...tôi vẫn muốn lắm, tôi...!"
Trong lòng thì căm giận vô cùng, bên ngoài thì Thiện Viện vẫn tỏ ra quyến rũ.
Nào ngờ, cô ta còn chưa kịp nói xong thì đã bị Trần Hạo tát.
"Chát!"
"Cô tỉnh lại đi!"
"Chát! Chát! Chát!"
"Thiện Viện, cô cố chịu đi! Tin tôi, bị tát cũng tỉnh nhanh lắm!"
"Chát! Chát! Chát!"
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!