Ở bên cạnh, hai người kia chỉ có thể xấu hổ ăn uống.
Một lúc lâu sau, Trần Hạo mới buông đôi đũa ra nói: “Lúc nãy, ở trên đường tới đây, cô Thiện còn nói với tôi, giám đốc Phương thành công trong sự nghiệp, tình cách lại trưởng thành trầm ổn, cô ấy có ấn tượng rất tốt với ông! Vốn dĩ đây đã là chuyện nước chảy thành sông, người tình ta nguyện, giám đốc Phương làm những điều này quả thật là dư thừa!”
Trần Hạo nói một hồi làm cho hai người đều cảm thấy mơ hồ, bọn họ có cảm giác, phương hướng phát triển của sự việc đang chậm rãi bị Trần Hạo khống chế.
Nhìn thấy dáng vẻ kinh ngạc của Phương Kỳ, Trần Hạo ghé sát lại gần tai hắn ta nói nhỏ: “Chắc giám đốc Phương có điều không biết, bộ phận sales của Cửu Khúc vô cùng “chuyên nghiệp”, chỉ cần giám đốc Phương ký cái gì đó nên ký, cô Thiện sao có thể không biết nên làm như thế nào?”
Phương Kỳ càng nghe càng há hốc mồm, hắn ta thầm nghĩ, đây là tình huống gì? Tại sao việc này lại hoàn toàn khác với những gì mà bọn họ đã bàn bạc trước đó?
Nghe Trần Hạo nói những lời này, Thiện Viện nhanh chóng kéo áo Trần Hạo lại, nhỏ giọng ở bên tai anh nói: “Anh Trần, như vậy không được, tôi không phải là loại phụ nữ đó! Tôi…tôi không làm được!”
Trần Hạo mỉm cười, nhỏ giọng thì thầm với cô ta: “Đừng sợ, chỉ là diễn trò mà thôi, chúng ta lừa hắn ta trả tiền đã rồi tính sau!”
Trong lòng Thiện Viện tràn đầy buồn bực, trước đó cô ta đã bàn bạc cùng với Phương Kỳ, cô ta cảm thấy kế hoạch này không hề có chút sơ hở nào.
Dựa theo những biểu hiện của Trần Hạo trong tư liệu mà bọn họ điều tra được, với tính cách của Trần Hạo, anh sẽ không cho phép loại chuyện này xảy ra ngay trước mắt mình.
Nhưng giờ phút này, cô ta cảm thấy Trần Hạo ở ngay trước mặt mình đây hoàn toàn không giống với những gì mà tư liệu miêu tả.
Thiện Viện nghẹn đầy một bụng, còn đau khổ không thôi, không thể không nghe theo lời Trần Hạo, để kế hoạch không bị lộ ra ngoài, Thiện Viện chỉ có thể “tủi thân” gật đầu đồng ý.
Trần Hạo cười tủm tỉm nhìn về phía Phương Kỳ nói: “Giám đốc Phương, tôi vừa mới nói với cô Thiện ý tứ của ông, cô ấy đã hiểu được tấm lòng của ông rồi, phụ nữ mà, đều ngại ngùng như nhau thôi! Hơn nữa lại còn có tôi là người ngoài ở đây, sao có thể không biết xấu hổ mà thổ lộ tiếng lòng? Bây giờ ông cứ ký cái gì nên ký đi đã, không lâu nữa là ông có thể trò chuyện riêng cùng với cô Thiện Viện rồi?”
Phương Kỳ thầm chửi đậu má trong lòng, ban đầu, hai người họ đã bàn bạc tốt cho mọi tình huống, nhưng lúc này, một chút cũng không dùng đến.
Trần Hạo không để cho Phương Kỳ có nhiều thời gian suy nghĩ, anh hỏi tiếp: “Chẳng lẽ giám đốc Phương không muốn?”
Ánh mắt Phương Kỳ âm thầm rơi xuống mặt Thiện Viện, cô ta ra hiệu cho hắn ta cứ đồng ý trước rồi tính sau.
Sau đó, Phương Kỳ cười ha ha nói: “Sao có thể không đồng ý! Tôi đã chờ mong ngày này từ lâu lắm rồi!”
Trần Hạo nhìn về phía Thiện Viện nói: “Hợp đồng kế toán cô có mang đến chứ?”
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!