Trần Hạo nghiền ngẫm nhìn Thiện Viện, cũng không đồng ý ngay lập tức.
Thiện Viện nói tiếp: “Bây giờ, đồng nghiệp nam trong bộ phận sales cũng không có ở đây, tôi…tôi chờ tổng giám đốc đến rồi nói sau vậy!”
Trần Hạo cười ha ha nói: “Không phải chỉ là đến để thành toán nợ nần thôi sao? Đi, tôi đi với cô, nói về chuyện đòi nợ thì tôi chính là chuyên gia đấy!”
Thiện Viện vui mừng nhìn Trần Hạo nói: “Thật sao?”
Trần Hạo gật đầu.
“Nhưng mà…như vậy thì làm phiền anh Trần quá, có làm mất thời gian của anh không?”, Thiện Viện nói với vẻ mặt có lỗi.
“Không sao, dù sao thì tôi cũng đang nhàn rỗi, nói sao thì nói Cửu Khúc cũng là công ty của tôi, đi giải quyết vấn đề cho công ty của mình, như vậy thì phiền toái cái gì!”, Trần Hạo cười nói.
“Vậy bây giờ chúng ta xuất phát thôi!”, Thiện Viện “vui mừng” nói.
“Đi!”, Trần Hạo mỉm cười dẫn theo Thiện Viện đi ra ngoài, sau đó hai người lên xe phóng thẳng đến nơi đã hẹn trước.
Nửa giờ sau, hai người xuất hiện ở khách sạn Nguyên Hoà, nằm ở phía Tây thành phố.
Địa điểm gặp mặt là ở tầng hai, khách sạn Nguyên Hoà.
Thiện Viện dẫn Trần Hạo đến cửa phòng, cô ta hít một hơi thật sâu, dáng vẻ giống như là vô cùng căng thẳng, một lúc lâu sau mới bình tĩnh lại, đẩy cửa phòng ra.
Trần Hạo nhìn theo cánh của từ từ mở ra, ánh mắt đảo qua người đàn ông trung niên bụng phệ đang ngồi chờ ở trong phòng.
Người này đúng là phó giám đốc tài chính của công ty y dược Đại Thành, Phương Kỳ.
Nhìn thấy Thiện Viện xinh đẹp đứng bên ngoài cửa phòng, trong mắt Phương Kỳ lập tức loé lên một tia hưng phấn.
Trần Hạo âm thầm cười lạnh, diễn cũng thật giống!
Phương Kỳ giống như bị sắc đẹp mê hoặc, hắn ta mỉm cười bước đến: “Cô Thiện Viện, muốn mời cô đến cũng thật khó! Hẹn gặp cô không dưới năm lần, cô mới bằng lòng đi ăn một bữa với tôi!”
Nói đến đây, Phương Kỳ giống như bây giờ mới nhìn thấy Trần Hạo, vẻ mặt không vui hỏi: “Vị này là?”
Thiện Viện nhanh chóng giải thích: “Vị này chính là cổ đông của Cửu Khúc chúng tôi, anh Trần, đúng lúc hôm nay anh ấy rảnh rỗi, nên mới đi đến đây giúp tôi!”
“Hừ! Cô Thiện Viện, cô có ý gì? Không phải đã nói là chỉ có hai chúng ta cùng nhau nói chuyện sao? Tại sao cô lại mang theo người khác đến?”, Phương Kỳ trừng mắt nhìn anh nói.
Trần Hạo cười tủm tỉm nói: “Tiện đường đến ăn ké một bữa cơm, giám đốc Phương để ý sao?”
Phương Kỳ không vui hừ một tiếng.
Thiện Viện vội vàng giải thích: “Giám đốc Phương, anh Trần nghe nói Đại Thành là một trong những đại lý phân phối lớn của Cửu Khúc, lại nghe nói ông chính là thần tài của Đại Thành, cho nên mới muốn đến đây để gặp riêng ông!”
Phương Kỳ không đáp lời cô ta, chỉ mang theo sắc mặt khó coi trở về chỗ ngồi của mình.
Trần Hạo mỉm cười ngồi xuống đối diện Phương Kỳ, anh cười tủm tỉm tự rót cho mình một chén rượu, nói: “Một người phụ nữ xinh đẹp thì chắc chắn là có nhiều người đàn ông muốn có được, cô Thiện xinh đẹp như thế này, đừng nói là giám đốc Phương rung động, ngay cả tôi cũng động lòng, nhưng mà giám đốc Phương lại dùng tiền bạc cần thanh toán để đe doạ, như thế này có chút không phong độ!”
“Cậu Trần đang muốn dạy bảo tôi sao?”, Phương Kỳ lạnh lùng nói.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!