Anh mỉm cười: "Lần đầu gặp nhau, tôi đã biết anh ta không đơn giản!"
"Biết cậu có mắt nhìn mà, nhắc nhở là vì nghĩ có thể anh ta có tài hơn cậu nghĩ thôi!", Lý Vân Dương giải thích.
Trần Hạo vẫn giữ nụ cười: "Ồ? Như thế nào?"
"Tất cả mọi dấu vết điều tra đến Hải Tam Thông thì mất sạch, mọi thứ sau lưng Hải Tam Thông đều bị thu dọn sạch sẽ. Đến năng lực tình báo của chúng ta mà cũng không thể điều tra ra sơ hở, có thể thấy anh ta cũng rất cao tay!", Lý Vân Dương than thở.
Trần Hạo nhếch môi suy ngẫm, không có vẻ gì là lo lắng.
Lý Vân Dương lại nói tiếp: "Trước đây, tôi dùng cách khác để tìm được tay lái buôn, đáng lẽ đã có thể bắt được chút manh mối, cái gì cũng đã chuẩn bị xong hết rồi nhưng đến lúc sắp gặp mặt thì tên đó bốc hơi, không tra được một tin tức nào!"
Nói đến đây, trong mắt anh ta hiện lên sự khó chịu.
Trần Hạo bật cười, vỗ vỗ bả vai Lý Vân Dương, nói: "Thấy dáng vẻ này của cậu, tôi buồn cười lắm!"
"Hả hê quá nhỉ?", anh ta tức giận trừng mắt nhìn anh.
Trần Hạo cười phá lên: "Không phải, chỉ là tôi thấy tìm vài chuyện thú vị cho cậu làm sẽ khiến cậu cảm nhận được mình còn sống thôi!"
Lý Vân Dương im lặng.
Anh lại nói tiếp: "Tôi đã có thể tìm được động lực để sống tiếp rồi, cậu cũng không nên chìm đắm trong đó quá lâu. Chỉ có sống thật tốt thì cô ấy mới thật sự mừng cho cậu!"
"Tôi biết!", Lý Vân Dương rời mắt đi, trong đầu xuất hiện một khuôn mặt, lòng đau như đang rỉ máu.
Đột nhiên nghĩ đến người đó, theo phản xạ anh ta chuyển chủ đề: "Có cần cho lực lượng ngầm vào cuộc không?"
Lực lượng ngầm mà Lý Vân Dương đang nói đến là một nhóm người đặc biệt trong Thiên Đường Chiến Thần.
Nói theo cách của người hiện đại chính là nằm vùng, cụ thể hơn là một nhóm người thần bí và đáng sợ nhất trong Thiên Đường Chiến Thần.
Xưa kia, Cuồng Thiên của Hắc Ám Giả bị lực lượng ngầm đả kích nghiêm trọng nên mới bị Trần Hạo đuổi theo hành hung một trận, suýt thì đau đớn tự kết liễu cuộc đời.
Ngay cả một thế lực lớn như Hắc Ám Giả mà lực lượng ngầm cũng có thể lẩn vào nằm vùng dễ như trở bàn tay, thì đã rõ thực lực của bọn họ kinh khủng đến đâu.
Trần Hạo khẽ lắc đầu: "Đừng hành động theo cảm tính, lực lượng ngầm quá nổi bật, nếu có thể thì hãy để họ tiếp tục giấu mình dưới đáy nước! Hơn nữa, người đứng sau tên chuột này chưa chắc đã có ác ý!"
Lý Vân Dương gật đầu.
Hai người sắp đến nơi thì bắt gặp một đám người cũng đang tiến đến, người ở chính giữa thấy Trần Hạo bèn mỉm cười lại gần.
"Anh Trần, trùng hợp quá, không ngờ lại gặp anh ở đây!", đó là một người thanh niên có tác phong nhanh nhẹn, Từ Tử Hàm của nhà họ Từ đã lâu không thấy mặt.
Anh cũng không ngờ lại gặp phải gã ở đây, ngẩn người trong giây lát thì nở nụ cười nghiền ngẫm.
Trong mắt Lý Vân Dương hiện lên sự khinh miệt.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!