Nét mặt Trần Hạo hiện lên sự chán nản, vẻ bất cần đời thường thấy đã không còn, thay vào đó là cô đơn.
"Thôi được! Em muốn ly hôn thì ly hôn!"
Nói rồi anh không nhìn Bạch Phi Nhi mà nhẹ nhàng ký tên lên tờ giấy trước mặt.
Ký tên xong, Trần Hạo đứng dậy nói: "Anh đi ngủ trước đây, em cũng nghỉ ngơi sớm đi!"
Nói rồi anh nhanh chóng bỏ đi.
Bạch Phi Nhi sững sờ. Đây là kết quả mà cô muốn ư? Không phải!
Ngơ ngác nhìn chằm chằm đơn ly hôn ở trước mặt, lòng vô cùng trống vắng.
Khoảnh khắc ấy, cơ thể như bị rút đi mọi sức lực.
Trong đầu đột nhiên hiện lên những giây phút ở bên Trần Hạo.
Trong ba năm anh bị bệnh khờ, tuy hai người không có tình cảm với nhau nhưng luôn ở bên nhau.
Từ sau khi Trần Hạo tỉnh táo, những gì liên quan đến anh lại càng sâu sắc trong trí nhớ của Bạch Phi Nhi.
Trần Hạo bá đạo dọn sạch mọi chướng ngại cho Bạch Thị.
Đứng ra cứu giúp.
Lúc nhảy đường phố trên quảng trường hôm ấy.
Và cả món quà điêu khắc mà anh đã tự tay làm để tặng cô.
Tất cả những điều ấy, Bạch Phi Nhi đều nhớ rõ.
Cô không thể không hỏi trong lòng, chẳng lẽ hơn ba năm ấy không để lại chút gì trong lòng anh ư?
Trần Hạo à, thứ em muốn là những lời nói đó ư?
Lẽ nào, anh không thể kể lại toàn bộ sự thật cho em biết?
Tại sao lại ký chứ?
Sao lại không giở trò vô sỉ, cười đùa tí tởn để dỗ dành em giống như những lần trước?
Chẳng lẽ anh thật sự không quan tâm chút gì đến cuộc sống của hai vợ chồng chúng ta?
Hay giờ anh chỉ muốn mau chóng thoát thân để được ở bên Tiêu Nhất Phi thôi?
Nhớ đến Tiêu Nhất Phi, lòng Bạch Phi Nhi lại ngổn ngang cảm xúc.
Cô từ từ cầm di động lên, mở một tin nhắn ẩn danh.
Trong tin nhắn không phải thứ gì khác, chính là tấm ảnh giữa Trần Hạo và Tiêu Nhất Phi.
Anh và Tiêu Nhất Phi trong ảnh vô cùng thân mật, như thể họ mới là một đôi vợ chồng thương yêu nhau.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!