Sau đó, một đám người mặc chiến phục đặc biệt nhảy xuống xe, trang bị vũ trang hạng nặng, họng súng chĩa thẳng vào Trần Hạo và Mỹ Quả Quả.
Tiếp đó, Tả Phong Hàn nhảy xuống từ chiếc xe cuối cùng.
Nhìn thấy Trần Hạo, ánh mắt lạnh lùng của Tả Phong Hàn lập tức trầm xuống.
“Tại sao anh lại ở đây? Có biết đây là đâu không? Anh chỉ là một huấn luyện viên thì có tư cách gì mà tham gia vào sự kiện này?”
Tả Phong Hàn phun ra một tràng, Trần Hạo lại làm bộ như không nghe thấy, chỉ đứng đó ngoáy ngoáy lỗ tai.
Thấy vậy, Tả Phong Hàn tức giận nheo mắt lại.
“Trần Hạo, tôi cảnh cáo anh, tuy rằng anh có chút bản lĩnh, nhưng đây là chuyện của bộ phận đặc biệt, anh nhúng tay vào, lỡ như phá huỷ kế hoạch của chúng tôi, khiến cho những sắp xếp trước đó của chúng tôi thất bại, làm tổn hại danh dự của các thành viên, anh không gánh vác nổi trách nhiệm đâu!”
Mỹ Quả Quả nghe xong ánh mắt lập tức trở nên sắc bén.
Hiện tại, Trần Hạo chính là nam thần trong lòng cô ấy, người khác sỉ nhục nam thần của Mỹ Quả Quả còn nghiêm trọng hơn so với việc sỉ nhục chính bản thân cô ấy.
“Đội trưởng Tả, tôi hy vọng anh tự kiểm điểm bản thân trước, nhiệm vụ lần này là do Chiến Cuồng các người bố trí, phân chia nhiệm vụ cũng là do các người tiến hành, nhưng nhiệm vụ còn chưa bắt đầu, thành viên của tiểu đội đã bị người của Hắc Ám Giả bắt cóc, anh không tự kiểm điểm lại bản thân mà còn oán trách việc Trần Hạo giúp đỡ, anh có ý gì?”, Mỹ Quả Quả nói.
Tả Phong Hàn bị cô ấy nói, tức giận đến mức mặt mày đỏ bừng.
Vừa rồi, quả thực là anh ta cố ý nhắm vào Trần Hạo, muốn làm cho anh khó xử.
Sau khi trải nghiệm từ bất ngờ này đến bất ngờ khác trên tay Trần Hạo, vốn dĩ anh ta còn muốn dựa vào năng lực của bản thân để đánh bại anh, nhưng sau đó Tả Phong Hàn phát hiện ra, đừng nói là Trần Hạo, ngay cả Thái Hạo Thanh cũng ngày càng trở nên cường đại, chỉ trong vòng hai tháng ngắn ngủi đã đạt đến trình độ có thể uy hiếp được anh ta, mỗi người trong tiểu đội đều tiến bộ rõ rệt.
Từ trên người của Thái Hạo Thanh, Tả Phong Hàn đã nhận thức được, mình không phải là đối thủ của Trần Hạo! Cho dù cố gắng thế nào cũng vô dụng.
Anh ta là học trò cuối cùng của Diệp Thiên Nam, suốt quãng thời gian lớn lên vẫn luôn được mọi người coi là thiên tài, làm sao anh ta có thể chịu đựng được nỗi khuất nhục này! Vừa nhìn thấy Trần Hạo là anh ta đã muốn dùng quyền hạn của mình để tìm về chút mặt mũi.
“Cô nói trong này là người của Hắc Ám Giả?”, bắt được tin tức quan trọng trong lời nói của Mỹ Quả Quả, Tả Phong Hàn giật mình hỏi.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!