Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

 Trần Hạo im lặng một lúc lâu, sau đó không nhịn được nở nụ cười. 

 Tiêu Nhất Phi phất tay với Trần Hạo: “Đi thôi đi thôi! Đừng để cho con gái nhà người ta phải chờ lâu!” 

 Trần Hạo mỉm cười rời khỏi Cửu Khúc, rất nhanh sau đó đã nhận được vị trí mà Mễ Quả Quả gửi tới, anh lái xe đến thẳng nơi đó. 

 Nơi Mễ Quả Quả hẹn gặp Trần Hạo là ở một quán cà phê. 

 Thấy anh đến, Mễ Quả Quả giống như là thở ra nhẹ nhõm, trên mặt không nhịn được mà nở nụ cười. 

 Trần Hạo ngồi vào vị trí đối diện Mễ Quả Quả, nhìn thấy cô nàng này còn cố ý ăn mặc kĩ càng, dáng vẻ vừa tươi tắn vừa xinh đẹp, anh thuận miệng hỏi: “Tìm tôi có việc gì?” 

 Mễ Quả Quả bị Trần Hạo nhìn chằm chằm, trên mặt nổi lên một rặng mây hồng, ánh mắt né tránh, không dám nhìn thẳng vào Trần Hạo: “Tôi phải rời khỏi Hải Dương một thời gian!” 

 “Rời đi?”, Trần Hạo nghe xong liền sửng sốt, cười hỏi: “Cô vẫn lựa chọn rời khỏi tiểu đội à? Đây là một lựa chọn chính xác!” 

 “Không phải! Nhìn tôi giống loại người vô dụng như vậy sao?”, Mễ Quả Quả nén giận liếc mắt nhìn Trần Hạo, trong lòng không vui: “Là đi chấp hành nhiệm vụ của Bá Đồ!” 

 “Chấp hành nhiệm vụ? Đi đâu?”, Trần Hạo sửng sốt hỏi. 

 “Đi tỉnh!”, Mễ Quả Quả trả lời ngắn gọn rồi nói tiếp: “Hôm nay đến đây, là muốn riêng…đại diện cho tiểu đội đến tạm biệt anh, tôi sẽ rời đi vài ngày!” 

 Trần Hạo mỉm cười, sao anh có thể không nhìn ra cô nàng này nói đại diện cho tiểu đội đến để tạm biệt chỉ là lấy cớ. 

 “Lần này đi tỉnh, nhiệm vụ là gì?”, Trần Hạo thuận miệng hỏi, cố ý chuyển hướng đề tài, miễn cho cả hai đều cảm thấy xấu hổ. 

 Mễ Quả Quả im lặng không nói gì. 

 Trần Hạo cười nói: “Là tôi nhiều lời! Đáng ra không nên hỏi cái này!” 

 Mễ Quả Quả mỉm cười gật đầu. 

 Sau đó, hai người lẳng lặng uống cà phê. 

 “Trong tiểu đội, ngoại trừ Thái Hạo Thanh, tôi là người thứ hai đạt đến yêu cầu của giai đoạn hai!”, Mễ Quả Quả tự hào nói. 

 Trần Hạo nghe vậy kinh ngạc nói: “Nhóc con, cô cũng thật lợi hại!” 

 “Đừng gọi tôi là nhóc con! Tôi nhỏ như thế sao? Nói tôi là nhóc con làm cho tôi cảm thấy trong mắt anh, tôi chính là một đứa nhỏ!”, Mễ Quả Quả tỏ thái độ bất mãn nói. 

 Trần Hạo cười ha ha, ánh mắt đảo một vòng trên người cô ấy: “Quả thật là không nhỏ…không nhỏ!” 

 Mễ Quả Quả nghe vậy khuôn mặt lập tức đỏ bừng, nhưng cô ấy không lùi bước mà giữ vững lập trường. 

 Trần Hạo nói: “Cố gắng luyện tập tốt giai đoạn hai của công pháp kia, đó mới là trụ cột chân chính, nếu như luyện tập tốt ở giai đoạn trụ cột này, trong tương lai cô có thể trở thành người giống như tôi!”  

 Mễ Quả Quả tự tin nói: “Không phải có thể, mà là nhất định! Tôi tin tưởng vững chắc là bản thân nhất định có thể trở thành người giống như anh!” 

 Trần Hạo không ngờ cô nhóc này lại chắc chắn như vậy, trong lòng anh xuất hiện vài cảm giác khác thường. Anh cũng nhìn ra một chút, Mễ Quả Quả gia nhập tiểu đội, vốn dĩ là để rèn luyện bản thân, cô ấy nóng lòng luyện tập như vậy nguyên do lớn nhất chính là vì anh. 

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!