Khi anh nói đến đây, Cơ Thanh Phó hoàn toàn chấn động, bàn tay đang nắm điện thoại run rẩy. Giờ đây, lòng bà ta đang ngập tràn nỗi sợ hãi.
Tại sao tên nhóc đó lại biết chuyện này?
Trong đầu lướt qua những suy nghĩ, Cơ Thanh Phó chắc chắn những người bên cạnh biết được bí mật cũng không thể nào bán đứng bản thân, mối nghi ngờ càng lớn hơn.
Rốt cuộc thì Trần Hạo đã nghe được bí mật này bằng cách nào?
Sóng to gió lớn đắm chìm cả tâm trí, Cơ Thanh Phó cố gắng giữ bình tĩnh, chậm rãi tránh đi ánh mắt của Du Tử Uyên mà đi đến bên cửa sổ, chắc chắn cậu ta không nghe thấy được nội dung cuộc nói chuyện mới dừng chân.
"Ngạc nhiên không? Bất ngờ không? Dì Cơ à, tôi đã nói rồi, không phải chỉ mình tôi có bí mật, dì cũng có thôi. Ai mà chưa từng làm vài chuyện xấu không thể để ai biết chứ, dì thấy có đúng không nào?", ở đầu dây bên kia, Trần Hạo nói đến đây thì giọng nói càng trêu tức hơn.
Cơ Thanh Phó mau chóng suy nghĩ, không ngừng tìm cách đáp trả.
Nhưng anh không cho bà ta thời gian để nghĩ ngợi, tiếp tục nói: "Dì Cơ à, giả sử như có tin tức người phụ nữ đẹp nhất Đế Đô vì Văn Nhân Bá Hành mà tha hương, kết hôn với một người tàn phế bị ruồng bỏ để rồi sinh ra một đứa con không danh không phận, dì thấy nó đã đủ thu hút chưa? Dì thấy mấy chiêu của tôi đã đủ để lọt vào mắt dì chưa?"
Ánh mắt Cơ Thanh Phó đằng đằng sát khí, khổ nỗi bà ta không biết nên phản pháo thế nào.
"Tôi nhớ hình như vợ hiện giờ của Văn Nhân Bá Hành là người đó nhỉ? Ơ! Lạ thật, vừa rồi còn nhớ tên mà, sao giờ tôi lại quên mất bà ta tên gì rồi? Có điều tôi nhớ bà ta rất hay đố kị người khác, nếu biết Văn Nhân Bá Hành có tình nhân và cả con riêng thì không biết đứa con trai quý hóa của dì có tan xác không nhỉ?", Trần Hạo đe dọa.
Cơ Thanh Phó siết chặt nắm đấm. Khi cuộc nói chuyện vừa mới bắt đầu, bà ta còn có thể bình tĩnh đối phó, nhưng càng về sau càng rơi xuống thế hạ phong!
Vào lúc này, cả người Cơ Thanh Phó đều sôi trào lửa giận, không thốt nên lời.
"Uầy...thôi không nói nữa, bà xã bảo tôi ra ăn cơm rồi! Hôm nay Bạch Thị đạt được thành công lớn nên bà xã thưởng cho tôi một bữa cơm trưa rất thịnh soạn, có cả nước yến nữa cơ! Cúp máy đây! Khi nào có thời gian, chúng ta lại trò chuyện tiếp nhé!"
Trần Hạo nói thật nhanh như sắp sửa cúp điện thoại.
Cơ Thanh Phó vội vã lên tiếng: "Trần Hạo..."
Anh mỉm cười: "Dì Cơ muốn nhắn nhủ điều gì sao?"
Bà ta lạnh lùng nói: "Cậu đã biết bí mật này thì cũng nên nghĩ đến hậu quả khi làm ra những chuyện xằng bậy như thế. Cậu muốn đánh sập cả bầu trời ở Đế Đô, sau đó khiến tất cả mọi người đồng lòng chĩa mũi dùi về phía cậu và diệt khẩu sao? Biết nhiều chưa chắc đã tốt!"
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!