Du Tử Uyên thấy đến lúc này mà Cơ Thanh Phó vẫn còn tâm trạng pha trà ngâm thơ, cậu ta không nhịn được muốn châm chọc bà ta vài ba câu.
“Mẹ có bất ngờ không? Mẹ có từng nghĩ là có người sẽ lần lượt phá huỷ những kế hoạch mẹ bày mưu tính kế không, có nghĩ đến sẽ có người có âm mưu trí tuệ và cái nhìn toàn cục xuất sắc chẳng kém gì mình không? Nói thật nhé, có người phá huỷ kế hoạch của mẹ làm con vui chết đi được! Vui thật đấy!”, Du Tử Uyên nói.
Cơ Thanh Phó thờ ơ ngước đầu nhìn con trai mình: “Lúc nào con thấy mẹ thua? Lúc nào thấy mẹ ra tay mà không có biện pháp đề phòng?”
Du Tử Uyên cười nói: “Vậy hôm nay mẹ bất ngờ không?”
“Bất ngờ à? Ở trong từ điển của mẹ không có hai chữ bất ngờ, nếu nhà họ Bạch tự tuyệt đường lui thì cứ để cho chúng tan biến trong dòng lịch sử đi!”, nói xong, Cơ Thanh Phó uống hết tách trà, sau đó, nhẹ nhàng dùng khăn lông lau tay, rồi cầm lấy điện thoại di động.
Không ngờ là đúng lúc này, chuông điện thoại của bà ta reo lên.
Bà ta vừa nối máy, đã nghe được giọng nói hổn hển của thuộc hạ mình truyền tới.
"Thưa bà chủ, không ổn rồi, có người tung bằng chứng nhà họ Du chúng ta và ngân hàng tư nhân bí mật hợp tác với nhau để rửa tiền lên mạng xã hội!"
"Cái gì? Khi nào vậy?", nghe thấy tin xấu này, đôi lông mày thanh tú của Cơ Thanh Phó nhíu lại.
"Ngay vừa rồi thôi ạ! Chúng tôi phải làm gì thưa bà?", cấp dưới hỏi.
"Cho người điều tra xem là chuyện gì, phía bọn săn tin thì liên lạc với bộ phận PR của công ty truyền thông Ma Đô của chúng ta để giải quyết!"
"Đã rõ thưa bà! Tôi sẽ đi sắp xếp ngay!"
Nghe thấy lời đáp của cấp dưới, Cơ Thanh Phó cúp điện thoại, trong mắt hiện lên sự suy tư.
Có người tung bằng chứng nhà họ Du bọn họ rửa tiền lên mạng xã hội sao? Không thể tin được.
Sao lại vào lúc này chứ?
Lúc này, điện thoại vẫn còn đang hơi rung nhưng cũng làm cho lòng bà ta không tự chủ run lên theo.
Nghĩ đi nghĩ lại, sau khi suy đoán và loại trừ những người mà mình cho là có khả năng gây ra chuyện này nhất, cuối cùng mục tiêu của Cơ Thanh Phó chỉ còn lại Trần Hạo.
Lẽ nào là anh?
Bà ta đang nghi ngờ thì đột nhiên điện thoại lại đổ chuông.
Thấy vẻ mặt của mẹ mình, Du Tử Uyên đang ngồi một bên vui vẻ xem trò hay.
Sau khi bắt máy, bên trong truyền đến giọng nói của người quản lý tài chính nhà họ Du: "Thưa bà chủ, cổ phiếu của nhà họ Du chúng ta tại thị trường chứng khoán Tương Giang đã bị tấn công! Giá cổ phiếu tuột dốc không phanh, chỉ trong một tiếng giao dịch đã sụt giảm bảy mươi phần trăm. Trên thị trường đầy rẫy những tin tức bất lợi về nhà họ Du, không những thế, có người còn đang mua lại cổ phiếu với giá thấp rồi bán ra với giá cao!"
"Trước tiên hãy sử dụng vốn lưu động để đối phó, thăm dò xem rốt cuộc đối thủ muốn làm gì!"
"Đã rõ, thưa bà!"
Cấp dưới đáp lời rồi cúp điện thoại.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!