Trần Hạo thản nhiên nói: "Anh nhớ khi ở Ma Đô, Cơ Thanh Phó đe dọa chúng ta, em đã nói, mặc dù không có Bạch Thị, em cũng kiên trì tin tưởng bản thân mình có thể hai bàn tay trắng xây dựng nên một nhà họ Bạch khác, bây giờ chỉ vì hai hạng mục nho nhỏ mà trở nên mất mát như vậy, thế này không giống em!"
Bạch Phi Nhi nói: "Em không mất mát, cũng không phải đang buồn vì hạng mục, mà là cảm thấy không đáng vì mình và những người khác đã đầu tư nhiều tâm huyết vào hạng mục này, cuối cùng đổi lại một kết cục như vậy! Cũng cảm thấy hổ thẹn trong lòng vì những người đã trả giá cố gắng kia!"
Trần Hạo cười nhẹ, thuận tay lục lọi tài liệu.
"Xem ra em đã có quyết định rồi!", Trần Hạo nói.
Bạch Phi Nhi thờ ơ gật đầu.
Trần Hạo nở nụ cười tùy ý lục lọi hợp đồng, thấy trên đó viết Bạch Thị để lại hai mươi phần trăm cổ phần, cười hỏi: "Em để lại hai mươi phần trăm cổ phần, bọn họ có thể đồng ý không?"
Trong mắt Bạch Phi Nhi lộ ra ánh sáng sắc bén: "Không đồng ý thì cá chết lưới rách!"
Sau khi nói ra câu tàn nhẫn kia, Bạch Phi Nhi lại nhìn ra ngoài cửa sổ một lần nữa, ánh mắt xa xăm, không hề mất mát, lại giống như bị chuyện này khơi dậy ý chí chiến đấu một lần nữa, trong tiêu điểm con ngươi có ngọn lửa sáng ngời.
Thời gian trôi qua như chớp mắt.
Việc chuyển nhượng hạng mục của Bạch Thị, sau khi Giang Ngạo Tuyết và mấy người đại diện dòng họ tranh giành mấy lần xong, vì Bạch Phi Nhi cứng rắn, cuối cùng xác định để lại hai mươi phần trăm cổ phần cho Bạch Thị! Nhưng cũng hoàn toàn mất đi quyền khống chế hạng mục.
Ngày hôm đó, sáng sớm Bạch Phi Nhi đã trang điểm cho mình nhẹ nhàng, sau đó, Trần Hạo lái xe đi thẳng đến tòa nhà cao tầng Bạch Thị.
Hôm nay là ngày ký hợp đồng.
Sáng sớm, Chu Trị Bình, Hà Chí Chương, Tần Nam và Du Tử Uyên thừa cơ chạy đến đã tập trung trong phòng họp của Bạch Thị.
Bốn người đều có suy nghĩ, sắc mặt khác nhau.
Ban đầu, là người của cơ quan nhà nước, Chu Trị Bình không nên đến nơi này, nhưng sau mấy lần bị Trần Hạo làm mất mặt, ông ta thật sự không thể nhịn được cơn giận này, nếu không đến xem kết cục của nhà họ Bạch và Trần Hạo, Chu Trị Bình cảm thấy toàn thân không dễ chịu được.
Trong số mọi người lúc này, người đắc ý nhất phải kể đến Chu Trị Bình.
Thấy kim phút của đồng hồ trên tường chỉ về phía giờ đã hẹn, cửa lớn phòng họp bị người ta đẩy ra từ bên ngoài.
Bạch Phi Nhi sắc mặt lạnh lùng dẫn theo Trần Hạo xuất hiện trong phòng họp.
Nhìn thấy hai người, khóe miệng Du Tử Uyên đã nhếch lên vẻ nghiền ngẫm nhàn nhạt.
Mà Chu Trị Bình lại vô cùng hưng phấn.
Bạch Phi Nhi ngồi xuống ghế chủ tọa, Trần Hạo cà lơ phất phơ ngồi xuống bên cạnh.
Không đợi chủ nhân là Bạch Phi Nhi lên tiếng, Chu Trị Bình đã không chờ đợi được chế giễu Trần Hạo.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!