Bối Thự Vinh trơ mắt nhìn đàn em của mình bị đâm thành bã, may mà anh ta ngồi ở phía sau, nếu không chắc hẳn cũng sẽ bị thịt nát xương tan như vậy.
Cả chiếc xe chỉ còn lại một nửa đằng sau, Bối Thự Vinh ngồi ở trong đó cứ như đang ngồi trên ghế treo.
Anh ta hoảng sợ nửa ngày, chợt nhớ tới Trần Hạo, liền sợ hãi lấy điện thoại ra bấm một số.
"Cậu chủ? Có phải đã làm Tô Hâm Dao xong rồi không?”
"Không phải? Nguyên Thịnh chết rồi, mẹ nó cậu nhanh chóng tìm cho tôi một đại sư Huyền Môn đến, tôi gặp xui xẻo, cực kì không may...”
"Cậu chủ, có chuyện gì vậy...”
"Mẹ nó đừng nói nhảm nữa, đi nhanh lên!”
Bối Thự Vinh nói xong, hung dữ cúp máy.
Mà lúc anh ta xảy ra tai nạn xe cộ, Trần Hạo đã trở về câu lạc bộ.
Bởi vì Bối Thự Vinh xuất hiện, cuối cùng anh và Tô Hâm Dao cũng không ăn được một bữa cơm tử tế.
Lúc Trần Hạo đến khách sạn, Bạch Phi Nhi đã nghỉ ngơi xong, đang đợi anh.
"Đi đâu đấy?”, Bạch Phi Nhi thấy Trần Hạo vào phòng thì hỏi.
"Ra ngoài gặp một người bạn!”, Trần Hạo nói.
Bạch Phi Nhi nhìn Trần Hạo, trong ánh mắt có vẻ dò xét: “Anh cũng có bạn ở Ma Đô?”
"Đến Ma Đô sau mới biết là cô ta cũng ở đây!”
"Ờm!”, Bạch Phi Nhi không hỏi nhiều, cô vô ý thức cảm thấy, cho dù có hỏi nhiều, Trần Hạo cũng sẽ không nói thật.
Cô nhìn đồng hồ rồi nói: “Cũng sắp đến giờ rồi, tối nay là cuộc thi tuyển, chúng ta đi thôi!”
Trần Hạo gật đầu, sau đó hai người lái xe đi thẳng đến trung tâm hội nghị Ma Đô.
Vòng tuyển chọn của giải thưởng thiết kế châu báu Ma Đô Quốc Tế diễn ra ở sảnh triển lãm tầng hai.
Lúc hai người đến, đã có không ít người ở đó rồi.
Vương Hoa cũng đã chờ sẵn ở hội trường.
Hàn huyên hai câu xong, Vương Hoa chủ động dẫn Bạch Phi Nhi đi làm quen với người của giới kinh doanh ở Ma Đô.
Hôm nay không chỉ có người ở trong giới châu báu đến đây tham gia thi tuyển, mà còn có người của giới kinh doanh đến để tham gia náo nhiệt.
Bạch Phi Nhi gật đầu, cầm ly rượu đi giao tiếp với Vương Hoa.
Trần Hạo thì tìm một góc để nghỉ chân.
Nhưng anh lại không ngờ tới, lúc hai người tiến vào, bà Hình bên trong phòng trên tầng hai đã phát hiện ra bọn họ.
"Tiểu Trương!”, bà Hình nhìn thấy hai người cũng đến tham gia, ánh mắt lập tức lóe lên vẻ đắc ý.
"Bà Hình, có chuyện gì vậy?”, cấp dưới hỏi.
"Đi tra cho tôi hai người kia!”, bà ta sai bảo.
Tiểu Trương nhìn về hướng Trần Hạo, rất nhanh đã đi ra cửa, mấy phút sau, cậu ta đã cầm tài liệu tra được trở về.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!