Mà phương hướng hắn ta bay ra đúng lúc là chỗ của Lý Dương và Trương Quần.
Trong nháy mắt, hai người kể cả Lưu Việt cùng nhau lăn đùng ra đất.
Tiếng mắng chửi vang lên, bảo vệ tiến lên chuẩn bị đánh.
Đây là lần đầu tiên Bạch Phi Nhi cảm thấy Trần Hạo dùng bạo lực rất đúng!
Đối mặt với mấy tên khốn nạn này, không đánh không đủ để xả giận!
Ngay lúc mọi người ở đây đang kêu la oai oái, bảo vệ chuẩn bị đi lên bắt người, bỗng nhiên có một đám người vội vã đến, bắt đầu chuẩn bị đủ thứ, trải thảm đỏ, một đội lễ tân xinh đẹp rất nhanh đã xếp hàng chào đón với phong cách chuyên nghiệp ở cửa.
Sau khi hai hàng lễ tân xinh đẹp đã vào chỗ, họ đều nở một nụ cười xã giao. Phối hợp với bọn họ, nhạc công cũng ngồi vào vị trí trong đại sảnh, sau đó tiếng nhạc du dương vang lên.
Tiếp theo, đám quản lí của Bạch Mân Côi cũng đi ra, xếp hàng hai bên, mỉm cười nhìn ra ngoài cửa, giống như đang chào đón một nhân vật lớn gì vậy!
Nhìn thấy cảnh tượng này, tất cả mọi người đều ngây ra, nghĩ mãi mà không rõ tại sao câu lạc bộ Bạch Mân Côi bỗng nhiên lại bày ra một màn lớn thế này?
Có mấy thương nhân trước đó từng tham gia buổi chào đón lãnh đạo nước Đức lại ngạc nhiên kêu lên.
"Ôi trời! Đây là kiểu cách chào đón lãnh đạo nước Đức lần trước mà?”
"Đúng đúng, tôi cũng nhớ ra, lúc ấy cũng giống thế này!”
"Có chuyện gì xảy ra vậy?”
Mà lúc này, sự chú ý của người bên ngoài đều tập trung vào giữa sân.
Lý Dương, Trương Quần, Lưu Việt mới bò từ dưới đất dậy.
Lưu Việt choáng váng bụm mặt, cũng quên mất việc tính sổ với Trần Hạo, không ai biết rõ hơn hắn ta, đây chính là cách thức chào đón lãnh đạo nước Đức lần trước, hoàn toàn giống nhau như đúc.
Đây là muốn chào đón ai? Chẳng lẽ là ông chủ thực hiện lời vừa rồi, chuẩn bị ra đón cậu Tiết sao? Lưu Việt khó hiểu nghĩ thầm.
Hơn nữa, không chỉ có Lưu Việt nghĩ như vậy, Trương Quần, Lý Dương vừa mới nhìn thấy Vương Lãng khách khí nói chuyện với Tiết Tư Vũ cũng thấy thế, chắc chắn một màn này là vì Tiết Tư Vũ.
Hôm nay trước khi đến, hai người đã tìm hiểu rõ ràng trong đám ăn chơi đến đây có những ai rồi, Tiết Tư Vũ có địa vị cao nhất.
Trương Quần lấy lòng nhìn về phía Tiết Tư Vũ nói: “Tôi nghĩ ở trong những người ở chỗ này, hẳn là chỉ có cậu Tiết có tư cách này thôi? Chắc chắn là vừa nãy ông chủ Vương nhìn thấy anh, liền dặn dò cấp dưới chuẩn bị một sự bất ngờ cho anh đây mà!”
Lý Dương nói: “Chứ còn gì nữa? Ngoại trừ cậu Tiết ra, tôi nghĩ không còn ai có tư cách như vậy đâu!”
Ngay cả Tiết Tư Vũ đều cảm thấy, người ở đây có tư cách hưởng thụ sự đãi ngộ này cũng chỉ có anh ta thôi?
Nghĩ đến điều này, Tiết Tư Vũ liền sửa sang lại quần áo, đi ra ngoài hai bước.
Vừa vặn lúc này Vương Lãng cũng kích động chạy từ phía sau tới.
Trong mắt những người đi đến theo Vương Lãng cũng đều có vẻ hưng phấn.
Tiết Tư Vũ vô thức nhìn những người khác, thấy tất cả mọi người ở đây đều đang ngơ ngác, điều này khiến anh ta càng thêm xác định, Vương Lãng đến vì anh ta.
Lúc này anh ta đi đến chỗ Vương Lãng, chân dẫm lên thảm đỏ, trên mặt là nụ cười cực kì cao quý kiêu ngạo
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!