Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Quỷ Thủ Tiên Nhân - Trần Hạo (FULL)

Cano nhanh chóng cập bờ. 

Hai người vừa xuống cano thì thấy một ông lão hốt hoảng chạy đến hỏi: "Cô chủ, cô không sao chứ!" 

Cô gái lắc đầu, vẫn nghi hoặc nhìn Trần Hạo. 

Ông lão mỉm cười nói với anh: "Chào cậu, cảm ơn cậu đã cứu cô chủ nhà tôi, xin hãy nhận chút tâm ý này!" 

Dứt lời, lão ta đưa một chiếc thẻ ngân hàng cho Trần Hạo. 

Cô gái thấy nhưng không kịp ngăn cản. 

Trần Hạo mỉm cười, thoải mái cất thẻ vào trong túi. 

Anh hiểu ý của ông lão này, lão ta muốn dùng tiền để thanh toán ơn nghĩa của hai bên. 

Người bình thường xem tiền tài quan trọng hơn ân tình, nhưng những nhà tài phiệt chân chính lại coi trọng ân tình hơn cả. Đối với họ, chuyện gì có thể giải quyết được bằng tiền đều không đáng quan tâm. 

Nếu Trần Hạo từ chối thì sẽ khiến cho ông lão nghĩ khác đi. 

Anh thản nhiên mỉm cười với cô gái: "Tôi đi trước nhé!" 

Nói rồi Trần Hạo đi lên bờ, không quay đầu lại. 

Cô ấy đứng dậy muốn đuổi theo nhưng bị ông lão ngăn cản. 

"Cô chủ!" 

"Chúng ta không thể làm vậy được! Anh ta đã cứu mạng tôi mà!", cô gái nói. 

Ông lão thở dài: "Nhưng chúng ta không thể chứng minh chuyện này không phải do cậu ta dàn dựng được! Cô chủ à, gia tộc ta không phải hạng tầm thường, chỉ đành phòng ngừa như vậy!" 

"Tôi..." 

Cô gái muốn nói gì nhưng lại không thốt nên lời, biết có nói thêm cũng vô dụng vì Trần Hạo đã đi rồi. 

Hơi thất thần nhìn về phía anh rời đi, thầm nghĩ, là anh sao? 

Giữa lúc đó, trong nhà cũ của nhà họ Bạch. 

Bạch Chấn Thiên đang chơi cờ với một ông cụ có khí chất trang nghiêm và oai phong. 

Ông cụ này có lông mày rậm, tóc hoa râm, khoảng chừng bảy mươi tuổi, lưng ưỡn thẳng, một số người trẻ tuổi hiện nay còn thua cả ông ấy. 

Dùng con pháo ăn con tốt của Bạch Chấn Thiên, ông cụ cười nói: "Tôi nói này lão Bạch, ông bênh vực cậu nhóc kia như thế không sợ làm cháu gái bị liên lụy, rồi mất luôn cả gia tài của mình hay sao?" 

Bạch Chấn Thiên mỉm cười: "Nhà họ Bạch tôi đây có còn gì đâu? Tôi đã bỏ thằng con không nên thân đó từ lâu, thế không phải sau này ai cưới cháu gái tôi thì nhà họ Bạch sẽ thuộc về người đó à?" 

"Ông đúng là nghĩ thoáng!", ông cụ kia cười nắc nẻ. 

"Bộ ông nghĩ tiền bạc còn ý nghĩa gì với ông già đã đặt một chân vào đất vàng này hay sao?", Bạch Chấn Thiên hỏi ngược lại. 

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện Azz. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!