Sau khi anh đi, Bạch Chấn Thiên tới ngồi vào vị trí bên cạnh Bạch Phi Nhi.
Tuy ngoài mặt cô tỏ ra không sao cả, nhưng ở góc khuất cô đang siết chặt quả đấm.
Bạch Chấn Thiên dịu dàng vuốt ve mái tóc của cháu gái mình: “Đừng khó chịu, đàn ông đôi khi như vậy đấy, cháu đừng xoắn xuýt!”
Bạch Phi Nhi hít một hơi thật sâu rồi nói: “Cháu không quan tâm anh ấy, cháu đang nghĩ đến Bạch Thị, cháu đi đây nhé ông nội!”
Nói xong, Bạch Phi Nhi rời biệt thự rồi lái xe đi khuất.
Vào lúc ấy, Trần Hạo đang chạy xe nhanh như lái máy bay, chưa tới mười lăm phút, anh đã lái xe đến trước cửa cao ốc làm việc của Cửu Khúc.
Anh còn chưa xuống xe đã thấy Tiêu Nhất Phi đang hối hả cầm chìa khoá xe chạy ra khỏi đó.
“Sao cậu lại đến đây?”, Tiêu Nhất Phi hơi bất ngờ khi thấy Trần Hạo chủ động đến Cửu Khúc.
“Chuyện gì đang xảy ra ở Lâm Thành?”
“Hôm qua, ở bệnh viện số một Lâm Thành, thuốc của chúng ta xảy ra tai nạn y tế. Người của bệnh viện không nói là do Cửu Khúc, nhưng khi tôi gọi điện cho ông Lâm, ông ấy bảo là không thể nào, tai nạn y tế này có thể do bên bệnh viện số một, nhưng người bên dưới đùn đẩy trách nhiệm lên người Cửu Khúc, hoặc là do bọn họ cố ý hãm hại chúng ta!”
Nghe vậy, Trần Hạo im lặng nghĩ đến sự việc vừa xảy ra gần đây, cảm thấy khả năng cố ý hãm hại là rất lớn.
"Cô ở lại trông chừng, tôi đi giải quyết!"
Tiêu Nhất Phi còn ngẩn người thì anh đã lái xe đi.
Nhìn Trần Hạo xa dần, Tiêu Nhất Phi cảm thấy ấm áp và nồng nhiệt hơn bao giờ hết, cô ấy hiểu rằng phát triển Cửu Khúc không chỉ tốt cho bản thân mà còn cho cậu chàng này nữa!
Dường như mối quan hệ giữa hai người đã tiến thêm một bước kể từ khi người của nhà họ Cung đến.
Gần một tiếng sau, Trần Hạo đến bệnh viện số một Lâm Thành.
Lúc này đang là giờ kiểm tra phòng, sau khi hỏi thăm, anh chạy thẳng tới phòng bệnh.
Trong phòng chăm sóc đặc biệt thuộc khoa điều trị nội trú tầng mười bảy, viện trưởng bụng phệ, uy nghiêm Lưu Quân đang nổi giận.
"Thuốc chữa viêm gan B của Cửu Khúc là ai đem vào vậy? Đi viết báo cáo giải thích cho tôi!"
Cấp dưới đang vâng dạ thì Trần Hạo tiến vào.
Trong phòng bệnh như có thanh tra đến kiểm tra đột xuất, một đám lãnh đạo vây quanh phòng, mặt nhíu mày nhăn nhưng không ai quan tâm đến người bệnh đang thoi thóp trên giường.
Bệnh nhân đó nhắm hai mắt, hơi thở mỏng manh, trên người cắm đầy dây ống nối đến thiết bị.
Toàn bộ dấu hiệu sinh tồn trên thiết bị giám sát đều đạt đến giới hạn cảnh báo, đám người đứng ngoài lại bắt đầu tranh cãi.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!