Vương Đĩnh mỉm cười, vẫn hiểu ý mặc dù ông ta không nói hết lời: "Phó hiệu trưởng Trương đừng lo, dù có chuyện gì xảy ra tôi cũng sẽ chịu trách nhiệm, chẳng qua chuyện này cũng dễ thôi, tôi đã chào hỏi với người nhà rồi! Mấy đứa này chỉ là học viên, không phải thành viên chính thức của Bá Đồ, ông lo lắng làm gì? Chừng nào bọn nó còn là học viên thì vẫn phải nghe theo lệnh của nhà trường thôi!"
Trương Nhất Hàng khẽ mỉm cười: "Cũng phải, mấy đứa này quá hư đốn, nhà trường đương nhiên phải răn đe cảnh cáo để làm gương cho những học viên khác rồi!"
Vừa rồi ông ta nói những lời đó là để nhận được sự đảm bảo từ Vương Đĩnh.
Không có người bố nắm giữ quyền hành khổng lồ hay ông nội có nhiều học trò làm trong nhà nước được như Vương Đĩnh, Trương Nhất Hàng có thể leo lên được cấp bậc này phải tốn rất nhiều công sức, còn muốn yên ổn về hưu đây! Nếu chuyện này không phải do Vương Đĩnh dẫn đầu, hắn ta lại hứa hẹn rất nhiều lợi ích thì ai cũng không thể xúi giục ông ta làm chuyện này!
Trong lúc Vương Đĩnh hùng hổ dẫn người đến sân huấn luyện, Thái Hạo Thanh đang chỉ huy các thành viên trong tiểu đội nỗ lực huấn luyện, mồ hôi đổ như mưa.
"Tất cả dừng lại! Tôi có một chuyện muốn tuyên bố!", vào sân, Trương Nhất Hàng gọi tất cả mọi người dừng việc huấn luyện lại.
Các thành viên trong tiểu đội do Thái Hạo Thanh cầm đầu xếp hàng trước nhóm người vừa đến.
Trương Nhất Hàng uy nghiêm nói: "Thái Hạo Thanh, cậu hãy thuật lại đêm qua các cậu đã đi đâu đi!"
Cậu ta đáp: "Báo cáo phó hiệu trưởng, đêm hôm qua chúng tôi uống rượu nên theo quy định phải bị phạt mang vật nặng hành quân mười ngàn mét, tôi đã đốc thúc mọi người trong tiểu đội thực hiện và hoàn thành trước khi giờ huấn luyện bắt đầu rồi ạ!"
Vương Đĩnh cười đáp: "Chỉ là uống rượu thôi sao? Đội trưởng Thái, cậu nghĩ bọn tôi ngốc hết à?"
Nghe vậy, Thái Hạo Thanh đáp trả: "Mọi lời nói của tôi đều là sự thật, nếu chủ nhiệm Vương không tin thì cứ đến Paris Trong Mơ hỏi đi ạ! Đêm hôm qua chúng tôi đến đó chơi!"
Các thành viên trong tiểu đội sau khi trở lại đã bàn với nhau là đến Paris Trong Mơ uống rượu.
Đó là một quán bar rất nổi tiếng ở Hải Dương, ông chủ là ông năm Mễ, chú năm của Mễ Quả Quả nên cho dù Vương Đĩnh có đi hỏi cũng không nhận được cái gì.
Vương Đĩnh đắc ý nói: "Paris Trong Mơ? Hừ, tôi không thể không thừa nhận các cậu rất cẩn thận, tiếc là ở đây có video các cậu có mặt tại tỉnh, không những thế, chúng tôi còn lục soát ra được đầu đạn gây mê của lính đặc chủng tại hiện trường phạm tội của các cậu, hãy ăn ngay nói thật đi, như thế còn được giảm nhẹ tội đấy!"
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!