Bạch Phi Nhi gật đầu, đứng dậy ngồi xuống bàn cơm yên lặng ăn mì.
Trần Hạo bất giác đi vào cõi thần tiên, không ngờ mẹ của Du Tử Uyên lại là Cơ Thanh Phó, thú vị thật, tiếp theo người phụ nữ này sẽ nhắm vào đâu đây? Bạch Thị? Hay Cửu Khúc?
Nghĩ tới đây, anh không tự chủ nở nụ cười ẩn ý khó lường.
Nhưng Trần Hạo không phát hiện Bạch Phi Nhi đang nhìn trộm, đã thấy vẻ mặt của mình.
Người này lại đang âm mưu gì đây?
Có cần phải cười… đẹp trai như vậy không?
Bạch Phi Nhi cũng không hiểu tại sao mình lại dùng hai từ "đẹp trai" để miêu tả Trần Hạo.
Cô nhanh chóng ăn hết bát mì, anh cầm bát vào nhà bếp rửa.
Bạch Phi Nhi lại ngồi trên sô pha tiếp tục xem bộ phim vô nghĩa kia.
Giờ phút này, cô cảm thấy Bạch Thị đi vào nề nếp như trở thành tai họa vậy, vì bây giờ cô thật sự rất chán!
Đối với những cô gái đã đến tuổi này như Bạch Phi Nhi, dùng cái gì để giết thời gian là nhanh nhất? Chín mươi chín phần trăm phái nữ sẽ chọn yêu đương! Cô cũng muốn thử xem thế nào, Trần Hạo là đối tượng duy nhất có thể thử nhưng ngặt nỗi tên này lại không lãng mạn chút nào!
Bạch Phi Nhi thì lại không muốn chủ động ngỏ lời nên cực kỳ bực bội.
Tập phim đã chiếu gần hết, cô bị giày vò đến chết đi sống lại thì Trần Hạo mới rửa bát xong, thong thả cầm chìa khóa xe đến.
Bạch Phi Nhi vô thức sửa sang lại áo quần, cho rằng anh đã hiểu ám chỉ vừa rồi, muốn dẫn mình ra ngoài đi dạo để phát triển tình cảm.
Kết quả là Trần Hạo đi đến trước mặt Bạch Phi Nhi, cô đang định đứng dậy thì nói: "Anh đi đổ xăng, xe hết xăng rồi".
Bạch Phi Nhi câm nín, chỉ muốn đánh chết luôn cái tên này.
Trần Hạo lại như vẫn không nhận ra, cầm chìa khóa đi thẳng ra ngoài.
Cô ngồi trong phòng khách của biệt thự, bực mình tắt tivi, vừa nhìn lên trần nhà vừa buồn bực thầm nói: "Tên ngốc thối tha!"
Trần Hạo lái xe qua cổng biệt thự, nhớ lại biểu hiện vừa rồi của Bạch Phi Nhi, bật cười: "Cô gái ngốc này!"
Hôm sau.
Trời vừa sáng thì Trần Hạo nhận được cuộc gọi từ Phòng Nghĩa Dung, ông ta lịch sự mời anh đến trường quân đội một chuyến. Sao Trần Hạo lại không biết đối phương gọi mình vì lý do gì được? Chín mươi chín phần trăm đêm qua đám người Thái Hạo Thanh đã kể chuyện được anh giúp cho người khác biết rồi.
Trần Hạo vừa đặt điện thoại xuống thì Bạch Phi Nhi xuống nhà.
Sau một lúc suy nghĩ, anh nói với cô: "Bà xã, sáng nay anh có chút việc, nấu mì cho em rồi đấy. Anh đi trước nhé!"
Dứt lời, Trần Hạo vừa vẫy tay vừa ra ngoài, Bạch Phi Nhi ngẩn ngơ mấy giây, ngồi vào bàn ăn, nhìn chằm chằm bát mì hành thái thơm lừng trước mặt mà bụng không hề muốn ăn! Trong đầu toàn là dáng vẻ không mặn không nhạt kia của anh.
Những suy nghĩ nảy lên, Bạch Phi Nhi chợt nhận ra trạng thái của mình từ tối hôm qua đến hôm nay đều cực kỳ khác lạ.
Chẳng lẽ mình đã quen với sự hiện diện của tên này rồi?
Lúc này, Trần Hạo đang vui vẻ lái xe đến trường quân đội.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!