Lúc này, Murayama Ryota chỉ nói một chữ. Vốn dĩ, anh ta nên nói mục đích và tầm nhìn của nước Tịch về Hội nghị thượng đỉnh, đằng sau có nhắc đến kế hoạch tương lai của anh ta, nhưng nói đến đây, Murayama Ryota chợt nhìn thấy Trần Hạo, anh ta đờ đẫn, chân suýt nữa mềm nhũn quỳ gối tại chỗ.
Má ơi, Chí tôn Chiến thần ngồi dưới nghe mình diễn thuyết hả?
Murayama Ryota hối hận không thể tát miệng mình hai cái. Anh ta có tư cách gì diễn thuyết trước mặt Trần Hạo chứ? Có tư cách gì giả vờ giả vịt trước mặt Trần Hạo?
Vào lúc này, Murayama Ryota đã quên sạch bài diễn văn của mình lên chín tầng mây rồi! Anh ta thẫn thờ, trong đầu chỉ có một suy nghĩ, đó chính là vứt hết tất cả, rồi vội vàng quỳ gối xuống dưới chân của vị đại thần này, hôn giày anh, ước ao đại thần không tức giận vì sự thô lỗ của mình.
Khi Murayama Ryota ngừng phát biểu, mọi người bắt đầu cảm thấy anh ta đang cố ý vòng vèo, đợi đến mấy giây sau, anh ta còn chưa lên tiếng.
Mọi người vô ý suy nghĩ lẽ nào tiếng vỗ tay không vang dội ư? Vị đại thần này nổi giận sao?
Bên trong hội trường nhanh chóng vang lên tiếng vỗ tay nhiệt liệt, tiếng vỗ còn to hơn lúc trước, đặc biệt là Phan Vũ và Trương Phong Hoa vỗ đỏ tay như phát điên vậy.
Ai ai cũng hiểu rõ tầm quan trọng của Hội nghị thượng đỉnh lần này và hiểu rằng Quỹ y tế sắp thành lập sẽ khống chế 20% - 30% lượng thuốc chảy vào nước Hoa, đây là thị trường lớn nhường nào? Ai dám không cho vị lãnh đạo bên trên ấy mặt mũi chứ?
Thậm chí cả Takeda Mabai cũng vỗ tay hết mình. Vị lãnh đạo trên đó có thể nắm trực tiếp quyền sinh sát của ông ta trong tay.
Dần dần, mọi người cảm thấy có gì đó không bình thường, Murayama Ryota vẫn đang đờ người ra, biểu cảm cứng ngắc, ánh mắt hốt hoảng.
Lẽ nào Murayama Ryota bị bệnh ư? Mọi người không mưu mà hợp cùng nhau nghĩ thế.
Đến cả Lâm Thượng Văn cũng không nhịn nổi, định nhắc nhở nhỏ nhẹ.
Trần Hạo tức giận, khẽ lắc đầu với Murayama Ryota trên đài.
Lúc này, anh ta mới thở phào nhẹ nhõm, những lời nói đã được thuộc lòng bay mất khi nhìn thấy Trần Hạo xuất hiện.
“Tôi…tôi là Murayama Ryota…là người đại diện cho bên nước Tịch… Chúng tôi đồng ý đề nghị thành lập Quỹ y tế của nước Hoa, dưới đây sẽ do ông Lâm giới thiệu tình hình của Quỹ y tế!”
Anh ta từ bỏ mấy lời ăn nói bậy bạ đằng sau, qua loa nói đại, rồi ném hết mọi vấn đề cho Lâm Thượng Văn.
Mọi người ở dưới trố mắt nhìn nhau, không biết đang xảy ra cái gì, nhưng vẫn không keo kiệt cho anh ta một tràng vỗ tay.
Lúc này, Murayama Ryota đến cả quần lót cũng đẫm mồ hôi, lén lút nhìn về phía Trần Hạo, thấy biểu cảm của anh vẫn như cũ, anh ta mới thở phào.
Lâm Thượng Văn cũng rất khó hiểu, nhưng vẫn vội vã đi lên cứu nguy cho Murayama Ryota, ông ta dùng lý do là cơ địa không hợp, chẳng có ai có thể nói gì.
Ngay sau đó, Lâm Thượng Văn giới thiệu cơ cấu và lợi ích của Quỹ y tế, kéo dài thời gian hết mức có thể để đợi Murayama Ryota bình tĩnh, bởi vì lát nữa cần anh ta đến tuyên bố người nhậm chức chủ tịch.
Sau mười lăm phút phát biểu, Lâm Thượng Văn nhìn Murayama Ryota nói: “Bây giờ, xin mời anh Murayama Ryota lên tuyên bố người đảm nhận chức chủ tịch đầu tiên của Quỹ y tế!”
Murayama Ryota hít thở sâu, sau khi bình tĩnh, cảm xúc ổn định hơn, anh ta suy nghĩ kỹ gặp Trần Hạo ở đây chỉ là trùng hợp mà thôi, dù sao thì cuộc sống của vị đại thần này ở tỉnh Sở, thân phận mà anh thường dùng là người bình thường thôi.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!