Ai ngờ ông ta vừa liếc mắt đã thấy Trần Hạo đang nói chuyện với Tiêu Nhất Phi, trong mắt của ông ta lập tức hiện lên một nụ cười lạnh.
Phan Vũ và Trương Phong Hoa lập tức nhận ra nụ cười lạnh này của Takeda Mabai.
"Ông Takeda có quen với tổng giám đốc Tiêu của Cửu Khúc?”, Trương Phong Hoa hỏi.
"Đâu chỉ quen biết, hừ hừ!”, ánh mắt Takeda Mabai lạnh lùng, nói ra một câu đầy ẩn ý.
Phan Vũ, Trương Phong Hoa lập tức liếc nhau, đều nhìn ra Takeda Mabai không chào đón Cửu Khúc.
"Chẳng lẽ Cửu Khúc này đã đắc tội ông Takeda?”, Phan Vũ hỏi.
Ông ta cười nhạt: “Chưa đến mức đắc tội, chỉ là cướp mất một nghiên cứu mà Takeda chúng tôi muốn!”
Nói xong, Takeda Mabai liền đi về phía Tiêu Nhất Phi và Trần Hạo.
Trương Phong Hoa có quen biết với Phan Vũ, lấy tay nhẹ nhàng vỗ vỗ Phan Vũ, ánh mắt lóe lên nụ cười trên nỗi đau của người khác.
Mặc dù xưởng thuốc của Cửu Khúc không lớn, nhưng mức tiêu thụ của thuốc đặc hiệu viêm gan B lại rất lớn, hơn nữa hiệu quả trị liệu còn cực kì tốt!
Ngay cả tỉnh Tương và tỉnh Cán cũng không ít bệnh viện bắt đầu nghiên cứu có nên cho thuốc đặc hiệu này vào những loại thuốc dùng để chữa trị hay không!
Mà trước đó hai người cố ý hững hờ với Tiêu Nhất Phi và Cửu Khúc, là muốn thông qua thái độ của mình để cố gắng lấy thêm lợi ích! Dù sao mặc dù lượng tiêu thụ của Cửu Khúc rất lớn, nhưng cho dù là công ty hay là quy mô tiêu thụ đều không cùng đẳng cấp với công ty của bọn họ!
Trước đó hai người đã cố ý chế tạo áp lực cho Tiêu Nhất Phi, ép cô ấy phải nhượng bộ.
Bây giờ lại thấy Cửu Khúc có ân oán với Takeda Mabai, đều cảm thấy cơ hội đã tới.
Đây chính là việc tốt từ trên trời rơi xuống, lấy lòng Takeda Mabai, đồng thời còn có thể dẫm lên Cửu Khúc, sao lại không làm?
Càng quan trọng hơn là, trong hội nghị thượng đỉnh này sẽ thành lập ra một quỹ y tế, mà Takeda Mabai đã được chỉ định làm chủ tịch, chủ tịch của quỹ ngân sách này không giống như quỹ ngân sách bình thường, có quyền lợi rất lớn, không chỉ có thể quyết định đầu tư tài chính, mà còn có thể khống chế đối tượng chuyển đổi kỹ thuật. Sau này hơn một nửa kỹ thuật thuốc generics vận chuyển từ nước Tịch đến nước Hoa đều do chủ tịch quỹ y tế này quyết định!
Chỉ dựa vào điều ấy, đã đủ để hai ông lớn ngành y dược cấp tỉnh này phải nịnh bợ Takeda Mabai rồi!
Sau khi những điều này lướt nhanh qua trong đầu, hai người liền đi theo ông ta về phía Trần Hạo và Tiêu Nhất Phi.
Takeda Mabai mỉm cười đi đến chỗ Trần Hạo, Tiêu Nhất Phi: “Tổng giám đốc Tiêu! Cậu Trần! Không ngờ lại trùng hợp như vậy, chúng ta lại gặp nhau rồi!”
Tiêu Nhất Phi lễ phép mỉm cười, gật đầu chào hỏi: “Chào ông Takeda!”
"Ừm! Lần trước sau khi cậu Hứa Ninh đến Cửu Khúc, có hài lòng với sở nghiên cứu Cửu Khúc không?”, Takeda Mabai cười hỏi.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!