"Là thế này, hôm nay có một hội nghị thượng đỉnh về y dược của tổ chức liên hợp nước Hoa, nước Tịch, tôi muốn mời cậu cùng đi với tôi!”, Lâm Thượng Văn nói ra mục đích.
"Tôi đi? Có cần thiết không?”, Trần Hạo nghe nói như thế liền muốn từ chối.
"Cậu Trần, tôi nói cho cậu nghe, hội nghị thượng đỉnh lần này cực kì quan trọng, quỹ y tế sẽ được thành lập trong hội nghị đó, chỉ nâng đỡ xưởng thuốc có tiềm lực trong nước, cho họ kỹ thuật và tài chính, sản xuất thuốc generics chính! Tôi cho rằng cậu nên đi xem một chút!”, Lâm Thượng Văn giải thích đơn giản về mục đích chính của hội nghị thượng đỉnh.
Trần Hạo khó hiểu nói: “Ông Lâm, tôi không có hứng thú với quỹ y tế gì đó, ông tìm tôi, sợ là tìm nhầm người rồi!”
Lâm Thượng Văn cười khổ: “Cậu Trần, có lẽ cậu không biết rõ tầm quan trọng của quỹ y tế này, một khi quỹ y tế được thành lập, sau này trên 20% thuốc generics của nước Hoa sẽ được thông qua quỹ y tế lựa chọn, đó là một số liệu cực kì khủng bố, mà bởi vì yếu về phương diện kỹ thuật, mặc dù chúng ta biết rõ số liệu này đáng sợ, cũng chỉ có thể đồng ý với yêu cầu quản lý quỹ y tế của nước Tịch, chắc hẳn chủ tịch quỹ y tế là người nước Tịch, cho nên tôi muốn...đề cử cậu làm phó chủ tịch, làm đại diện cho nước Hoa chúng ta!”
Trần Hạo nghe thấy vậy thì lập tức đen mặt lại: “Tôi biết ngay là ông sẽ tìm việc cho tôi mà, ông cảm thấy tôi sẽ đồng ý với yêu cầu của ông sao?”
Lâm Thượng Văn nói: “Cậu Trần, quỹ y tế này ảnh hưởng rất rộng, nếu như phía nước Hoa mất đi quyền quản lý quỹ y tế, không chỉ không giữ được kỹ thuật, hơn nữa còn dẫn tới những phiền phức khác, tôi nhận được tin tức, nghe nói có người muốn lợi dụng quỹ y tế để điều khiển chính trị!
Sở dĩ chọn cậu làm phó chủ tịch, là chúng tôi cho rằng với y thuật và năng lực của cậu, nhất định có thể khiến người nước Tịch phải sợ hãi, cho nên, cậu là người thích hợp nhất mà chúng tôi có thể tìm được bây giờ, hơn nữa cũng không phải là một mình tôi quyết định chuyện này, còn được lãnh đạo đồng ý, ông ấy rất xem trọng cậu!”
Trần Hạo cạn lời, chuyện này đã đến tai cả lãnh đạo tỉnh Sở rồi. Anh muốn ít xuất hiện cũng khó khăn!
Suy nghĩ nửa ngày, Trần Hạo cảm thấy đi xem một chút cũng không sao, liền không từ chối nữa: “Được thôi, tôi sẽ đi theo ông xem thế nào rồi nói sau!”
"Được rồi! Cảm ơn cậu Trần!”, Lâm Thượng Văn cười rạng rỡ mời Trần Hạo lên xe.
Rất nhanh, chiếc xe đã lái về hướng tỉnh.
Lần này hội nghị thượng đỉnh y dược sẽ được tổ chức tại câu lạc bộ Vân Tiêu.