“Tình hình hiện tại của nhà Murayama ở nước Tịch như thế nào rồi?”, Trần Hạo thuận miệng hỏi.
“Chí Tôn, bây giờ nhà Murayama đã đứng vững trong hàng ngũ các dòng họ lớn đứng đầu nước Tịch, tất nhiên, thực lực của nhà Murayama cường đại hơn rất nhiều so với những gì mà chúng tôi thể hiện ra bên ngoài, nhưng tôi lo sợ sẽ ảnh hưởng đến kế hoạch của Chí Tôn nên vẫn lựa chọn hành động khiêm tốn!”, Murayama Otoha nói.
Trần Hạo nói: “Khiêm tốn là phương pháp che giấu tốt nhất, bình thường không lên tiếng thì thôi, nhưng một khi đã ra mặt thì chắc chắn sẽ phải làm cho người khác kinh sợ, trước khi vượt xa các thế lực khác, nhà Murayama không cần phải vội vàng để lộ móng vuốt của mình!”
Cô ấy nói: “Otoha hiểu được, tôi vẫn luôn hành động như thế! Vài ngày trước, nhà Sato không ngừng khiêu khích nhà Murayama, tôi cũng lựa chọn nhượng bộ, không thèm phản ứng lại!”
“Sato? Có phải là dòng họ lập nghiệp từ ngành công nghiệp nặng không?”, Trần Hạo hỏi.
“Đúng vậy, chính là bọn họ!”, Murayama Otoha nói.
Trần Hạo cười nói: “Khiêm tốn là đúng, nhưng không cần phải để bản thân chịu thiệt, nếu như nhà Sato này không biết đều thì cứ trực tiếp tiêu diệt đi!”
Nghe vậy, Murayama Ryota nãy giờ vẫn không dám ngẩng đầu lại không nhịn được mà run rẩy.
Nhà Sato là sự tồn tại cường đại như thế nào? Thực lực của bọn họ ở nước Tịch có thể đứng ở trong top năm vị trí đầu tiên, nói tiêu diệt liền tiêu diệt luôn được sao? Đây là loại sức mạnh trâu bò đến mức nào, sợ là trên thế giới này cũng không tìm ra được mấy thế lực có thể làm ra chuyện như vậy?
Nghĩ đến đây, Murayama Ryota lại càng thêm kính nể người đàn ông này.
Murayama Otoha nói: “Otoha hiểu rõ, là chó của Chiến Thần Chí Tôn, chỉ có thể ngoan ngoãn trước mặt chủ nhân, còn đối với người ngoài thì phải là một con chó biết cắn người!”
Trần Hạo cười lớn: “Otoha, cô thật thông minh!”
Được Trần Hạo khen ngợi, Murayama Otoha vui vẻ không thôi, trên mặt lộ ra hai rặng mây hồng bên má, trong mắt cũng mang theo vẻ quyến rũ.
“Chí Tôn yên tâm, sau khi giải quyết xong chuyện bên này, khi trở về, Otoha biết nên làm như thế nào!”, Murayama Otoha nghiêm túc nói.
Murayama Ryota nghe vậy hoảng sợ đến mức suýt chút nữa tiểu ra quần.
Anh ta biết, cô chủ nói như vậy chính là đã quyết định ra tay với nhà Sato.
Trần Hạo hỏi: “Muốn làm gì thì phải hành động ngay lập tức, như vậy mới xứng là thuộc hạ của Chiến Thần Chí Tôn, từ trước đến nay, tôi làm việc chỉ dựa vào sở thích của mình!”
“Murayama Otoha đã hiểu!”, cô ấy mỉm cười trả lời rồi nhìn về phía Murayama Ryota nói: “Cậu đi ra ngoài trước đi!”
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!