“Khốn nạn! Mày là cái gì, mà dám uy hiếp Bá Đồ hả!”, Tập Phong gào lên.
Trần Hạo quay mặt khinh thường nhìn Tập Phong.
Sau đó, trong nháy mắt, ánh mắt anh bỗng trở nên sắc bén như dao, một luồng khí bùng nổ từ người anh.
“Cút…”
Trần Hạo vừa thốt ra một chữ, vừa dùng khí thế như bão tố tấn công cậu ta.
Một giây trước, mặt Tập Phong còn đầy bén nhọn, tựa như mình thắng chắc rồi, nhưng một giây sau, trong đôi mắt cậu ta hiện lên lòng khiếp sợ.
Hai luồng khí va chạm vào nhau, Tập Phong dễ dàng bị nghiền nát trong chớp mắt.
Cậu ta cảm thấy bản thân mình như bị một chiếc xe container cán qua, ngực như bị ai đó dùng búa to tàn nhẫn đập vào vậy.
Sau đó, Tập Phong phun ra một ngụm máu tươi, bay thẳng ra ngoài như diều gặp gió, va mạnh vào tường, một lúc lâu sau đó mới trượt xuống.
Sau đó, Tập Phong hoảng sợ nhìn Trần Hạo, trong mắt cậu ta đầy ngỡ ngàng, không tin nổi chuyện gì đã xảy ra.
Anh chỉ mới vừa dùng một ánh mắt, một tiếng gầm, một luồng khí đã đánh bại mình ư!
Sao kẻ này lại đáng sợ như vậy? Kẻ này còn là con người ư?
Nỗi sợ hãi vô tận thoáng hiện lên trong lòng Tập Phong, cậu ta lau vết máu vương trên khoé miệng, giờ đây, cậu ta mới hiểu tại sao Sư Hoàng Minh lại cư xử khiêm nhường với Trần Hạo như vậy.
Nhưng Tập Phong đã ở Bá Đồ từ lâu rồi, cậu ta đã luôn ở địa vị cao hơn kẻ khác, lúc này, tuy biết rằng mình không phải là đối thủ của Trần Hạo, cậu ta vẫn không kiềm lòng nói: “Biết đánh nhau thì sao? Ở Bá Đồ có rất nhiều kẻ mạnh, mày có thể mạnh hơn cả một đất nước à? Đối đầu với Bá Đồ chính là đối đầu với đất nước!”
Trần Hạo chế nhạo, ánh mắt anh càng lúc càng sắc bén: “Nếu tôi muốn có người chết ở canh ba thì không ai dám sống đến canh năm đâu!”
Trong chớp mắt, Tập Phong cảm giác linh hồn mình như bị ai đó khoá chặt lại vậy, cậu không thể nhúc nhích được.
Dường như, trong chớp mắt này, cậu ta giống như chú dê con đang chờ đợi Trần Hạo làm thịt.
Chỉ cần anh nảy ra ý nghĩ thì cậu ta sẽ chết ngay!
Thấy Trần Hạo lộ ra sát ý, Sư Hoàng Minh biết anh nổi giận rồi, bèn vội vàng khuyên nhủ: “Anh Trần bớt giận, đây là hiểu lầm thôi, anh nghe tôi nói này!”
“Uy hiếp tôi không được nên bảo là hiểu lầm à?”, Trần Hạo cười lạnh nhạt nói.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!