Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Quỷ Thủ Tiên Nhân - Trần Hạo (FULL)

Trần Hạo không bông đùa nữa, ánh mắt dần dần trở nên sắc bén: "Ông Chu, tôi thấy ông mới là người nên tự nhận thức về tình cảnh hiện giờ của mình mới đúng! Ông là sứ Thanh Hoa, còn tôi chỉ là miếng ngói vỡ thôi sao? Thử để hai bên đập vào nhau xem! Nhìn kiểu gì tôi cũng có lời không lỗ!" 

Tào Thanh Nguyên đang đứng bên cạnh lúng túng nhìn anh, thầm nghĩ, cậu chỉ là miếng ngói vỡ thôi thì chúng tôi là cái gì? Hạt bụi sao? 

Chu Trị Bình khinh thường nói: "Tôi cực kỳ không thích cậu, lại càng không thích bị cậu đe dọa! Cậu nghĩ rằng chỉ cần tìm mấy tên phóng viên tới là có thể hù dọa tôi được à? Buồn cười!" 

Trần Hạo đáp: "Tôi không hù dọa ông, tôi chỉ cảm thấy chúng ta vốn chẳng có thù oán gì với nhau thì không cần phải để mọi chuyện đi quá xa. Ông Chu, ông hãy nghe xem đây là cái gì!" 

Dứt lời, anh lấy điện thoại ra, điều chỉnh âm lượng đủ để chỉ có những người gần mình nghe thấy rồi phát một đoạn ghi âm. Chu Trị Bình nghe thấy thì sắc mặt chợt thay đổi. 

Không ngờ đây là một đoạn ghi âm ghi lại cuộc nói chuyện thực hiện âm mưu vu khống của con trai ông ta và cảnh sát, bên trong nói các bước hãm hại Diệc Hiên rất rõ. 

Đoạn ghi âm được phát xong, Trần Hạo cười tủm tỉm hỏi: "Thấy sao? Ông Chu có muốn đổi ý không hay là sẽ ép tôi giao cái này cho truyền thông? Ông nói thử xem, nếu họ nhận được tin nóng này thì liệu có phải sẽ vui mừng lắm không? Tôi rất tò mò sau khi nhận được đoạn ghi âm này họ sẽ hình dung ông như một ác bá cường hào hay là ung thư đây?" 

Chu Trị Bình cố giữ bình tĩnh: "Cậu có cái này thì thế nào? Ghi âm có thể làm giả!" 

Trần Hạo cười khẩy: "Ông nói không sai, nhưng cũng phải có người tin là giả chứ?" 

Nói xong câu này, anh nhìn về phía Tào Thanh Nguyên. 

Ông ta biết đã đến lượt mình ra sân: "Ông Chu, bản ghi âm này là thật hay giả tôi không dám đoán bừa, nhưng việc con trai ông và cảnh sát đánh con tôi chẳng lẽ là giả? Tôi thấy giá trị đầu tư của tỉnh Sở còn tệ hơn tôi nghĩ". 

"Ngày mai tôi sẽ lên chính quyền tỉnh để hủy dự án hợp tác này, tỉnh bên hứa hẹn nhiều điều kiện tốt với tôi đã lâu nhưng tôi hoàn toàn vì chủ tịch Bạch và cậu Trần nên mới lựa chọn tỉnh Sở là nơi thực hiện dự án, nếu Bạch Thị không được chào đón như thế này thì tôi nghĩ mình không cần phải nhiệt tình nữa!" 

Mặt mày Chu Trị Bình âm trầm như mưa rền gió dữ sắp đến: "Ông Tào, chỉ vì Bạch Thị mà ông đối đầu với cả nhà họ Chu ư? Ông đã suy nghĩ kỹ chưa?" 

Tào Thanh Nguyên thầm mắng ông ta quá ngu xuẩn, không hiểu phe đối địch của mình là một người đáng sợ đến nhường nào. Tào Thanh Nguyên không đời nào vì nhà họ Chu mà chọc giận Trần Hạo, cười gằn nói: "Nhà họ Tào và nhà họ Bạch cùng tiến cùng lùi!" 

Chu Trị Bình giận run người, mặc dù vô cùng khó chịu nhưng chỉ đành nhịn cục tức này xuống. 

Một khi Trần Hạo để bản ghi âm rơi vào tay truyền thông, cho dù dùng biện pháp cưỡng chế để lấy về thì tường ở đâu cũng thoáng gió, lỡ tin tức nào bị tuồn ra thì chắc chắn sẽ gây ảnh hưởng đến tiếng tăm và thanh danh của ông ta, cách làm này hoàn toàn không sáng suốt. 

Sau khi suy nghĩ kĩ càng, Chu Trị Bình vẫy tay gọi thư ký của mình đến: "Gọi ai đó báo cho người bên dưới, hủy bỏ hành động với Bạch Thị!" 

Thư ký gật đầu rồi vội vã thực hiện mệnh lệnh. 

Dặn dò thư ký xong, Chu Trị Bình nhìn Tào Thanh Nguyên đầy ẩn ý rồi nói với Trần Hạo: "Mong lần nào cậu Trần đây cũng may mắn được người như ông Tào che chở!" 

Anh hờ hững cười, đáp trả: "Tôi cũng mong ông Chu sẽ tự giải quyết ổn thỏa, nếu có lần sau thì ông sẽ thấy mình được lên tivi đấy!" 

"Hừ!", Chu Trị Bình hừ lạnh, tức tối dẫn con trai đi đến chiếc xe đang đỗ ở bên đường. 

Sau khi lên xe, Chu Ngọc Hành còn tỏ ra không phục: "Bố, bố không thấy con bị đánh ra nông nỗi này hay sao? Chẳng lẽ cứ thế bỏ qua cho Bạch Thị và tên khốn Trần Hạo kia?" 

Chu Trị Bình lạnh lùng nhìn thằng con, giận dữ tát thẳng vào mặt anh ta: "Thằng ngu, tao bảo mày nhằm vào Bạch Thị mà mày lại làm hỏng chuyện là sao? Khi không phá cả bàn cờ của tao, giờ thì hay rồi, chẳng những Bạch Thị không suy sụp mà còn đắc tội với nhà họ Tào, chẳng biết nên ăn nói thế nào với nhà họ Du nữa đây, mày làm ăn kiểu gì thế hả!" 

"Bố, con chỉ..." 

"Câm cái mồm mày lại, về nhà sám hối cho tao, đừng có ra ngoài làm mất mặt tao nữa!" 

"Bố phạt con cái gì cũng được, nhưng cục tức này con nuốt không trôi!", Chu Ngọc Hành giận dữ hét lên. 

"Đương nhiên không thể bỏ qua như thế được, lần này không chỉ mày mà cả tao cũng chẳng còn chút mặt mũi nào, nhưng bây giờ chỉ có thể làm như thế! Còn lại chờ sóng gió qua đã rồi nói sau!", Chu Trị Bình âm trầm nói. 

Giữa lúc đó, cấp dưới của ông ta đang ở lại thu xếp mọi chuyện, cánh phóng viên nhanh chóng rút đi khi nghe thấy những lời vừa đấm vừa xoa. 

Việc của công khu công nghiệp năng lượng mới đành tạm thời gác lại. 

Mất đi nhà tài trợ quan trọng nhất là nhà họ Tào, khu công nghiệp năng lượng mới hoàn toàn không còn ý nghĩa gì. Về phần Diệc Hiên, công ty đã nhanh chóng hoạt động bình thường trở lại dưới sự quản lý của Giang Ngạo Tuyết. 

Giải quyết mọi chuyện xong, Tào Thanh Nguyên đi theo Trần Hạo về Bạch Thị trò chuyện với Bạch Phi Nhi một lúc, gọn gàng tuyên bố rằng nhà họ Tào sẽ chỉ hợp tác với Bạch Thị trên dự án năng lượng mới. 

Bạch Phi Nhi chân thành cảm ơn, hai người hỏi han những chuyện khác một lúc rồi Tào Thanh Nguyên đi về, cô ra tiễn. 

Quay trở lại, tuy Bạch Phi Nhi liên tiếp nhận được tin phía nhà nước đã hủy bỏ những việc làm nhằm vào Bạch Thị nhưng tâm trạng vẫn không tốt lên chút nào. 

Sau khi giải quyết một số công việc quan trọng, cô gọi Giang Ngạo Tuyết và Trần Hạo đến văn phòng của mình cẩn thận hỏi lại những chuyện đã xảy ra ở Diệc Hiên. 

Giang Ngạo Tuyết kể lại đầu đuôi câu chuyện, không biết vì lo Bạch Phi Nhi sẽ giận cá chém thớt anh hay sao mà giấu đi một số manh mối mình phát hiện ra lúc đó. 

Cô nghe Giang Ngạo Tuyết giải thích xong thì trừng mắt nhìn Trần Hạo: "Anh đúng là giỏi kiếm chuyện! Lần này Chu Trị Bình ăn một vố lớn như thế thì càng không chịu bỏ qua cho Bạch Thị đâu!" 

Giang Ngạo Tuyết cũng đồng ý kiến, gật đầu tán thành. 

Anh chẳng biết nói gì: "Chẳng lẽ bắt anh trơ mắt đứng nhìn ông ta ngồi lên đầu Bạch Thị mà không đáp trả sao? Anh không phải loại người như thế!" 

Bạch Phi Nhi bó tay, nhưng cũng biết Trần Hạo nói đúng. 

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện Azz. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!