Nhìn thấy bóng đen vọt lên kia là Trần Hạo, Mark kinh ngạc. Theo tính toán của hắn, cho dù có là người tiếp bóng giỏi nhất thế giới thì sau khi tiếp quả bóng hạng nặng kia của Rawson, cũng không thể nào nhanh như vậy đã chạy lên trước lưới, chứ đừng nói đến có thể tự nhiên nhảy lên đập bóng nữa.
Quả phát bóng hạng nặng của Rawson có tiếng tăm lừng lẫy trong giới bóng chuyền bãi biển, thậm chí được người ta gọi là quả phát bóng có thể giết người! Người có thể tiếp quả bóng đó không nhiều, chứ đừng nhắc tới người có thể làm được như Trần Hạo.
Trong một cái chớp mắt này, Trần Hạo đã thể hiện năng lực, tốc độ, phản ứng và tính nhạy bén số một của mình!
Mark khiếp sợ thầm nghĩ, người này thật sự chỉ là cầu thủ nghiệp dư chơi ở nhà thôi sao?
Mà lúc trong lòng Mark đang dậy sóng thì Rawson lại trực tiếp ngây ngẩn.
Bởi vì cú đập cầu đáng sợ kia của Trần Hạo xông thẳng tới mặt hắn ta. Một giây sau, Rawson kêu thảm thiết ngã ngửa xuống đất.
Màn đập bóng của Trần Hạo quả thực quá nhanh, nhanh đến độ Rawson không kịp tránh. Rawson bị đánh ngã xuống đất, không chỉ chảy nước mũi dòng dòng, mà trên mặt hắn ta còn in rõ dấu bóng.
“Đáng chết… Đáng chết…”, Rawson giận dữ bò dậy thì muốn mắng mẹ nó.
Hắn ta không thể nào ngờ tới, chuyện vốn dĩ muốn làm với Trần Hạo, cuối cùng mình lại phải chịu! Đây con mẹ nó là báo ứng sao?
Trong lúc Rawson đang suy nghĩ linh tinh, Trần Hạo lại cười híp mắt nói: “Chậc chậc! Vô địch thế giới à… Xem ra có lẽ các người thật sự thắng nhờ vào ba hoa rồi, đánh bóng dở quá!”
“Anh… Anh chờ đó cho tôi!”, Rawson kêu ầm lên.
Thua một cầu thủ nghiệp dư, còn làm mất mặt nữa, Rawson nuốt không trôi cục tức này, lửa giận ngút trời.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!