Sau khi Trương Nguyên lùi ra sau, ông ta lập tức nhìn thấy Trần Hạo và Tiêu Nhất Phi, hơi nhíu mày.
"Cò Tiêu, tôi nghĩ tôi đã nói rất rõ ràng vào lần gặp mặt trước đây rồi! Chúng ta vốn không cần thiết phải hợp tác với nhau, hơn nữa tôi cũng không có hứng thú với sở nghiên cứu của cô!" Tiêu Nhất Phi vội vàng nói: "Giáo sư Trương, mong ông hãy cân nhắc, vấn đề đãi ngộ chúng
tôi có thể xem xét lại!"
Lúc nghe thấy những lời này, Trương Nguyên không nhịn được cười thầm, ông chú của anh ta nổi tiếng là vừa nóng tính vừa cứng rắn, muốn dùng tiền đế làm ông ta dao động à? Nằm mơ! Làm thế còn khiến ông chú của anh ta khinh thường sở nghiên cứu của Tiêu Nhất Phi hơn thôi.
Đọc tiếp tại truyenazzmoi.com nhé !
Nghĩ đến đây, anh ta bắt đầu hả hê, nghĩ không lâu nữa là có thế nhìn thấy cảnh Trần Hạo và Tiêu Nhất Phi bị cười chê rồi.
Trương Tân lạnh lùng nhìn cò ấy: "Tống giám đốc Tiêu, cò
cho rằng nghiên cứu của tôi có thể dùng tiền để cân nhắc sao? Cò đúng là sỉ nhục tôi, sỉ nhục giới y học!"
Tiêu Nhất Phi sửng sốt, biết mình nói hơi khó nghe nhưng sự cố chấp của ông ta thật sự đã ngoài sức tưởng tượng của cò ấy.
"Giáo sư Trương, tòi không có ý đó, tôi chỉ muốn bày tỏ thành ý của mình thòi!"
Nghĩ tới đây, anh ta lạnh nhạt nói với Tiêu Nhất Phi: "Nhất Phi, anh nghĩ em nên đi về, suy nghĩ cặn kẽ về việc hợp tác và hỏi thăm về tính cách của ông chú anh rồi hãy tới đàm phán, trên đời này không phải chuyện gì cũng có thể lấy tiền ra giải quyết đâu, chẳng hạn như quan
hệ xã hội, trụ cột căn bản!"
***