"Đúng vậy, tôi tận mắt nhìn thấy!", Mạc Tiểu Nhiễm nói.
"Nhưng tối hôm qua Trần Hạo vẫn luôn ở trong phòng tạm giam mà? Đúng là Sồ Phượng lầu xảy ra chút vấn đề, cũng đã tra được mọi chuyện, là ngoài ý muốn, tàn thuốc gây ra hoả hoạn, điều ấy đã được thông báo từ sáng sớm rồi!"
"Cái gì..."
Nghe nói như thế, Mạc Tiểu Nhiễm không thể tin nổi.
Sau khi ngơ ngác mấy giây, cô ta lấy điện thoại ra nhanh chóng tìm tin tức về Sồ Phượng lầu.
Quả nhiên giống Ngô Thành nói vậy, tất cả truyền thông đều đưa tin là vụ hoả hoạn ngoài ý muốn!
Mà Sồ Phượng lầu còn đang chỉnh đốn lại nội bộ, sau khi tra được mọi chuyện sẽ xây dựng lại một lần nữa!
Nhìn thấy tin tức này, Mạc Tiểu Nhiễm liền nghĩ trong đầu, Thiên gia bị thiệt ở Sồ Phượng lầu, không muốn để cho người ta biết, cho nên mới dùng tin tức này để chặn miệng mọi người!
Chỉ là một khi thông báo tin tức này ra, cũng có nghĩa là đang giúp Trần Hạo thoát tội!
Mạc Tiểu Nhiễm nghĩ đến điều này thì trong lòng cực kì khó chịu, sao có thể để tên khốn này dễ dàng trốn thoát như thế? Không được! Tuyệt đối không được!
"Nhưng tối hôm qua tôi tận mắt nhìn thấy Trần Hạo dẫn người phóng hỏa ở Sồ Phượng lầu!", Mạc Tiểu Nhiễm nói.
Ngô Thành cười một tiếng: "Tiểu Nhiễm, gần đây cô điều tra án đến mức có vấn đề về tinh thần rồi hả? Sáng nay tôi còn gặp Trần Hạo, cậu ấy đang ở trong phòng tạm giam kìa!"
"Không có khả năng!", Mạc Tiểu Nhiễm nói xong thì quay người xông ra khỏi văn phòng Ngô Thành.
Ông ta cười khổ đi theo, nghĩ thầm, Mạc Tiểu Nhiễm này cũng thật là cố chấp, nếu không phải cô là con gái của ông lớn nào đó, cô làm như vậy, sợ rằng đã sớm không sống được trong nghề cảnh sát rồi!
Mạc Tiểu Nhiễm vội vã đi vào phòng tạm giam tạm thời, liền nhìn thấy Trần Hạo đang ở trong đó, nhàn nhã hút thuốc.
"Đáng chết...sao anh lại ở đây?", cô ta cả giận nói.
Trần Hạo tức giận nói: "Tôi nói này cô Mạc, cô nói vậy thì quá lắm đấy, sao tôi lại ở đây? Không phải tôi bị cô bắt tới à?"
"..."
Mạc Tiểu Nhiễm không còn gì để nói, nhớ tới tối hôm qua mình đã từng thấy một cảnh sát, liền nhanh chóng bắt người đó đến.
"Đội trưởng Mạc, cô...cô chậm một chút!", cảnh sát lảo đảo nói.
Mạc Tiểu Nhiễm không nói nhảm, mà kéo anh ta tới cửa phòng tạm giam: "Anh nói đi, tối hôm qua khi tôi tới, có phải anh ta không ở đây không?"
Cảnh sát len lén liếc Ngô Thành, nói: "Đội trưởng Mạc, cô nói cái gì đó? Tối hôm qua tôi căn bản không thấy cô đến mà? Có phải tối hôm qua cô ngủ say quá nằm mơ rồi không?"
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!