Cody cười ha ha nói: “Mindray, cái mà ông nói chính là thứ này sao?”
Nói xong, Cody ném một cái USB vào bồn rửa mặt.
Nhất thời sắc mặt Mindray thoáng chốc thay đổi, ông ta xoay người muốn chạy trốn.
Người đang giữ Mindray nhanh chóng khống chế ông ta, ép ông ta mở miệng rồi đổ một ống nước thuốc màu xanh lam vào miệng ông ta.
Sau đó, Mindray mất đi ý thức.
Cody mỉm cười nhìn Mindray, anh ta ra ngoài gọi điện thoại.
Rất nhanh, điện thoại đã được kết nối: “Mọi chuyện đã giải quyết thỏa đáng?”
“Đúng vậy, Mindray đã đi gặp thần linh rồi!”
“Làm rất tốt!”
“Chuyện của Cửu Khúc anh định xử lý như thế nào? Chẳng lẽ chúng ta cứ như vậy buông tha cho họ? Phương thuốc trên tay bọn họ chính là manh mối của quyển sách kia! Nếu như chúng ta lấy được sách thuốc, chúng ta có thể thay đổi vận mệnh của giới y dược, tất cả sẽ nằm trong tay chúng ta!”
“Chuyện của Cửu Khúc sẽ có bộ phận khác của công ty xử lý, cơ hội lớn như thế này sao tôi có thể buông tha được? Lai lịch của Tiêu Nhất Phi điều tra thế nào rồi?”
Cody nói: “Đã điều tra rồi, phương thuốc là từ trong nhà cô ta truyền ra, bố của Tiêu Nhất Phi đã chết, người thân hiện tại chỉ có một người cô! Không liên quan đến dấu vết mà quyển sách thần bí để lại!”
“Tiếp tục điều tra! Không được bỏ qua bất kỳ chi tiết nào!”
“Đã biết!”, nói xong, Cody cúp điện thoại rồi dẫn người rời đi.
Mà lúc này, trong loa phát thanh đang không ngừng gọi tên Mindray, nhắc nhở ông ta đến đăng ký.
Mindray lẳng lặng ngồi ở một góc, đầu cúi xuống giống như là một vị khách đang ngủ.
Khi tất cả những chuyện này xảy ra, Trần Hạo đang ở trong phòng khách của biệt thự, hai mắt nhìn trời, không nói nên lời.
Đêm nay Trần Hạo trở về biệt thự, mặc dù Bạch Phi Nhi không đuổi anh ra khỏi cửa, nhưng lại không thèm để ý đến anh, xem anh như không khí.
Suy nghĩ miên man hồi lâu, Trần Hạo cười khổ: “Phương thức làm nũng của núi băng, quả thật là làm cho người khác không đỡ nổi!”
Sáng sớm ngày hôm sau.
Khi Trần Hạo rời giường, Bạch Phi Nhi đã đến Bạch Thị trước.
Rửa mặt xong, Trần Hạo nấu một tô mì đơn giản cho bữa sáng, ăn xong, anh ra cửa chuẩn bị đến Bạch Thị.
Kết quả, anh vừa bước ra ngoài đã thấy Hạ Vân Đình đang chờ ở đó.
Trần Hạo buồn bực hỏi: “Sao ông lại tới đây?”
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!