Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

 Tiếp đó, anh ta dẫn theo thành viên của đội đua ngựa đi bước đến.  

 

Nhìn thấy Angus đi về phía bên này, Trương Nghị còn tưởng rằng đối phương biết bọn họ là người tham gia trận đấu giao lưu ngày hôm nay nên mới sang chào hỏi, anh ta lập tức đứng thẳng dậy, chuẩn bị bày ra nghi thức quý tộc nửa vời của mình.  

 

Các thành viên khác cũng sững lại, trong lòng vô cùng hưng phấn, có thể được gặp mặt cậu Angus một lần trong đời, đây là giấc mộng cả đời của vô số tay đua ngựa, không ngờ là hôm nay bọn họ lại có cơ hội để thực hiện điều đó, đây là vinh hạnh của một tay đua ngựa.  

 

Bạch Phi Nhi cũng không nghĩ tới Angus sẽ chú ý đến bọn họ, cô thầm nghĩ, không lẽ là ban tổ chức bảo đến tiếp đón?  

 

Ai cũng không ngờ tới, Angus đến đây không phải vì đội đua ngựa của bọn họ, cũng không phải là ban tổ chức bảo họ đến tiếp đón, mà là vì Trần Hạo.  

 

Sau khi bước nhanh về phía này, Angus ở trước mặt mọi người kính cẩn sửa sang lại quần áo, tay phải đặt lên trên ngực, trong mắt tràn đầy tôn kính, rồi quỳ một gối xuống đất!  

 

Thấy vậy, mọi người bị doạ cho ngây người!  

 

Ai cũng không ngờ tới, Angus lại thực hiện nghi thức lớn như vậy?  

 

Mặc dù các thành viên của đội đua ngựa không hiểu ý nghĩa của tư thế này, nhưng nhìn qua thì rất giống dáng vẻ thành kính khi quỳ lạy một vị thần.  

 

Chỉ có Bạch Phi Nhi biết, nghi thức này của Angus là nghi thức chào hỏi quen thuộc của quý tộc Loba khi gặp các thành viên của hoàng thất. Nghi thức này của Angus thể hiện sự tôn kính và kính phục phát ra từ nội tâm đối với người được nhận lễ.  

 

Tư thế này có ý nghĩa giống với nghi thức quỳ rạp xuống đất trong truyền thống của nước Hoa!  

 

Trong đầu Bạch Phi Nhi lướt qua vài suy nghĩ này nọ, đồng thời cũng vô cùng kinh ngạc, Angus sử dụng nghi thức lớn như thế này với bọn họ, rốt cuộc là vì sao?  

 

Một đám người của đội đua ngựa cũng cảm thấy mơ hồ.  

 

Quý tộc? Tại sao bây giờ lại nhìn có vẻ giống quỳ tộc hơn?   

 

Thời điểm trong lòng mọi người còn đang hỗn loạn thì Angus đã mở miệng nói chuyện với Trần Hạo.  

 

“Cậu Trần tôn kính, thật vinh hạnh khi được nhìn thấy anh, mấy năm nay, mỗi lần đến vườn hoa phía sau cung điện Kim Sơn, tôi đều nhớ đến bóng dáng vĩ đại, tư thế oai hùng kia của anh! Dáng vẻ phóng khoáng khi thúc ngựa chạy băng băng! Giọng nói, thân hình và khuôn mặt của anh, tôi vẫn còn khắc ghi trong lòng, tôi vô cùng tôn sùng anh, mấy năm nay anh có khoẻ không?”  

 

Thành viên của đội đua ngựa sợ đến ngây người, ai cũng không ngờ, người khiến cho Angus quỳ xuống vậy mà lại là Trần Hạo?  

 

Angus quỳ lạy người thô lỗ mà bọn họ vẫn luôn khinh thường, dáng vẻ thành kính giống như đang tôn thờ một vị thần, điều này như là một cái tát vang dội tát thẳng lên mặt mỗi người bọn họ!   

 

Vì sao? Trong lòng mọi người đều không tự chủ được mà hiện lên câu hỏi này.  

 

Mà giờ phút này, so với sự kinh ngạc của mọi người, Bạch Phi Nhi lại chết lặng, cô không ngạc nhiên khi nhìn thấy chuyện kỳ lạ này.   

 

Bạch Phi Nhi liếc mắt nhìn Trần Hạo, giờ phút này, trong lòng cô cảm thấy phức tạp đến mức không thể diễn tả bằng lời.  

 

Người này lại là bạn bè của anh?  

 

Tại sao bạn bè của anh, em lại không hề biết một người nào?  

 

Đối với nghi thức lớn và dáng vẻ cung kính của Angus, Trần Hạo không chút để ý, anh không kiên nhẫn phất tay.  

 

“Angus, cái thói quen gặp cái là quỳ xuống này của anh…quả thật là làm cho tôi nói không nên lời!”, vẻ mặt Trần Hạo tràn đầy ghét bỏ nói.  

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!