Giọng nói của Johnny có tính mê hoặc rất mạnh, đừng nói đến Trần Hạo đang trên sân khấu, thậm chí đến khán giả dưới đài nghe ông ta nói đã bắt đầu cảm thấy hơi buồn ngủ, mí mắt sắp dính lại với nhau.
“Tuy tên Johnny rất khiến người ta chán ghét nhưng không thể không thừa nhận ông ta có bản lĩnh bất phàm! Đến tôi còn sắp rơi vào cõi mộng đấy!”
“Đúng vậy, tôi cũng thế, tôi bắt đầu có cảm giác mơ màng buồn ngủ rồi này!”
Mọi người dưới đài ngạc nhiên thán phục khiến cho Johnny lấy lại sự tự tin trong nháy mắt từ trên người Trần Hạo.
Trong khi ông ta đang chuẩn bị nói vài lời nói, dự tính thôi miên sâu tên ranh con này, Trần Hạo đang ngồi đối diện bỗng động đậy, rồi đưa tay móc lỗ mũi.
“Ông Johnny à, tôi nói này, ông có thể làm nhanh chút được không, tôi nhắm mắt mệt quá, nên muốn nghỉ ngơi một lát!”
Trần Hạo vừa dứt lời, cả hội trường vừa náo nhiệt như chúc Tết lập tức yên tĩnh lạ thường, mấy giây sau, tiếng cười nổ to như sấm vang dội khắp hội trường.
“Không phải tên Johnny này bảo mình giỏi lắm, chưa từng thôi miên thất bại à? Không lẽ đều là khoe khoang khoác lác sao? Ông ta đến nước Hoa làm thần điêu đại bịp à?”
“Đúng đấy, còn ra vẻ kiêu ngạo nữa chứ, làm như nước Mễ vĩ đại lắm vậy, kết quả thì sao? Lần đầu thôi miên đã thất bại, tôi thấy tên Johnny này không phải đến thôi miên, mà là đến tấu hài!”
“Đúng vậy! Tôi cười đau bụng luôn đó!”
Trong khí khán giả dưới đài thoả sức phát tiết từng cơn bất mãn với Johnny, ông ta ngơ ngác nhìn mọi việc, thầm nghĩ sao thuật thôi miên của mình lại mất hiệu lực vậy?
Kể từ khi ông ta thành thạo thuật thôi miên đến nay, chỉ cần mình muốn thì chưa từng gặp phải thôi miên thất bại.
Cái gì đang xảy ra thế này?
Johnny khiếp sợ nhìn Trần Hạo đang đối diện: “Điều này…điều này không thể nào!”
Trần Hạo mở mắt: “Tôi nói ông này, lẽ nào ông còn chưa bắt đầu thôi miên tôi à! Hại tôi đợi ông cả buổi!”
Nghe Trần Hạo nói thế, mọi người càng cười to hơn.
Johnny chợt thấy Trần Hạo nói chuyện, mới phát hiện có gì đó hơi sai, nhịp điệu nói chuyện của Trần Hạo rất kỳ lạ, tốc độ nói từng chữ, mỗi đoạn đều đặc biệt nhấn mạnh vài điểm.
Lẽ nào cậu ta…biết thôi miên...
Trong lúc ông ta suy nghĩ những điều này, bỗng nhiên trước mắt ông ta tối sầm.
Sau đó ông ta chìm vào một thế giới đen tối.
Trần Hạo thì vẫn cười tủm tỉm nhìn ông ta, chẳng qua là tất cả mọi thứ xung quanh đã biến mất, khán giả, người dẫn chương trình trên đài, còn có những vận dụng thôi miên ông ta chuẩn bị, tất cả đều biết mất!
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!