Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com
Bởi vì cách chơi bên Trung hơi khác so với cách tui hay chơi nên tui sẽ giới thiệu về luật chơi trước nhé, cũng tiện cho bạn nào chưa chơi có thể hiểu được.

Một ván game Ma sói sẽ luôn có hai phe, đó là phe người tốt và phe Sói. Phe người tốt bao gồm: Dân làng và Thần ( có thể gọi là Người có chức năng, Người có năng lực đặc biệt,…)

B ạ n đang đọc ở trang ă n c ắ p!

Ở đây, mình sẽ chỉ liệt kê những vai trò xuất hiện trong chương này thôi nhé!

Dân làng: Dân làng có nhiệm vụ suy luận ra Sói để phe người tốt chiến thắng, không có chức năng, chỉ có thể nhắm mắt suốt đêm. Chức năng: Phát biểu và biểu quyết (bỏ phiếu).

Sói (Ma sói): Sói được mở mắt vào ban đêm và chọn người để giết cùng với các đồng đội khác.

Tiên tri: Thức dậy vào ban đêm và chọn một người để kiểm tra, Tiên tri sẽ biết được người đó thuộc về phe người tốt hay phe Sói, nhưng không thể biết danh tính, chức vụ cụ thể của người đó.

Phù thủy: Phù thủy có hai bình thuốc: bình thuốc giải và bình thuốc độc. Mỗi đêm, Phù thủy có thể chọn dùng một bình thuốc hoặc không dùng, tuy nhiên không được dùng cả hai bình trong một đêm. Trong một ván game, mỗi bình thuốc chỉ được sử dụng duy nhất một lần, bình đã dùng rồi về sau sẽ mất đi tác dụng. Đêm xuống, Quản trò sẽ báo cho Phù thủy biết ai đã bị Sói giết, sau đó hỏi Phù thủy cứu hay không cứu. Nếu Phù thủy đã dùng thuốc giải, Quản trò sẽ không báo cho Phù thủy ai là người chết nữa, nhưng vẫn hỏi theo lệ để tránh những người chơi khác biết bình thuốc đã được dùng. Sau đó, Quản trò sẽ hỏi Phù thủy có dùng thuốc độc không, Phù thủy sẽ ra hiệu người mình muốn giết với Quản trò.

Thần Cupid: Cupid có mũi tên tình yêu, chỉ được gọi dậy vào đêm đầu tiên để chọn ngẫu nhiên hai người mình muốn ghép cặp. Nếu vô tình đôi đó được kết hợp từ một Người và một Sói thì sẽ trở thành Phe thứ ba, nếu một trong hai người chết với bất kì lí do nào thì cả 2 sẽ cùng phải chết.

Cách chơi: Gồm có hai giai đoạn: Ban ngày và ban đêm.

Ban đêm: Mọi người sẽ đi ngủ (nhắm mắt), Quản trò sẽ gọi từng nhân vật thức dậy để họ sử dụng chức năng của mình. Dù Thần đã chết thì vẫn sẽ được gọi tên để đánh lạc hướng người chơi.

Ban ngày: Mọi người thức dậy, bàn luận với nhau để chọn một người bị tình nghi là Sói để tiến hành biểu quyết treo cổ.

Chỉ có những người bị sói giết vào đêm đầu tiên mới có thể nói lời chăng trối, còn tất cả những người chết trong đêm đều không được nói lời cuối cùng. Ngược lại, tất cả những người chết do bị bỏ phiếu vào ban ngày đều được nói lời cuối cùng.

Ngày và đêm cứ luân phiên như vậy cho đến khi Dân làng có thể giết toàn bộ Sói (Dân làng thắng) hoặc số người tốt còn sống bằng số Sói (Ma sói thắng).

Toàn bộ trò chơi sẽ diễn ra theo lời dẫn truyện và sự điều khiển của Quản trò.

Điểm khác biệt:

Điểm khác biệt trong cách chơi của Trung là bên đó có “Chiến dịch Cảnh sát trưởng”.

Vào ngày đầu tiên, người chơi có thể tự ứng cử vào chức Cảnh sát trưởng, thuyết phục mọi người bầu mình.

Những người tranh cử chức cảnh sát trưởng sẽ không được bỏ phiếu cho chức Cảnh sát trưởng, kể cả khi họ đã rút khỏi cuộc bầu cử. Còn những người không ứng cử Cảnh sát trưởng thì không thể nói chuyện, họ chỉ có quyền bỏ phiếu.

Chức năng của Cảnh sát trưởng:

1. Khi bỏ phiếu, phiếu của cảnh sát trưởng sẽ được tính là 2 phiếu.

2. Cảnh sát trưởng có quyền chỉ định thứ tự phát biểu. Nếu đêm đó là đêm bình an (không có người chết) hoặc có 2 người chết thì thứ tự phát biểu sẽ bắt đầu từ người bên trái hoặc bên phải cảnh sát trưởng. Nếu đêm đó có 1 người chết thì thứ tự phát biểu sẽ bắt đầu từ người bên trái hoặc bên phải người chết.

3. Ban ngày, sau khi mọi người nói xong cảnh sát trưởng sẽ có bài phát biểu vắn tắt tóm gọn lại ý kiến của người chơi, việc này giúp cảnh sát trưởng có thể thao túng cuộc bỏ phiếu. Tức là gọi đích danh một con số rồi đề nghị mọi người bỏ phiếu cho người đó.

4. Khi cảnh sát trưởng chết, anh ta có thể chọn trao huy hiệu cảnh sát cho người khác hoặc xé bỏ phù hiệu cảnh sát.

Thường, người chơi với vai trò là Tiên tri sẽ ứng cử làm Cảnh sát trưởng, vì những chức năng của Cảnh sát trưởng sẽ hỗ trợ cho chức năng của Tiên tri rất nhiều. Tuy nhiên, nếu Tiên tri lấy được Huy hiệu Cảnh sát thì sẽ là mối đe dọa lớn đối với phe Sói, nên thường thì phe Sói sẽ có người giả mạo làm Tiên tri để cùng tranh cử.

Thêm nữa một điểm khác nữa là trong truyện không chơi nhân vật Bảo vệ.

Sau khi Tự Học trở thành CP Quốc dân, các loại chương trình giải trí đều thi nhau gửi lời mời hợp tác. Chu Tự Hành ngồi trong công ty, xem qua xem lại kế hoạch hợp tác cả nửa ngày mà vẫn chẳng thấy có hứng thú. Vốn dĩ cậu đã không phải người thích lên các chương trình giải trí, chứ đừng nói đến mấy chương trình ké fame rành rành thế này.

– Không thú vị gì hết. – Chu Tự Hành đặt tập tài liệu trong tay xuống, dựa lưng vào ghế tựa đối diện bàn làm việc của Tưởng Nhân. – Mấy gameshow đều chán ngắt.

Tưởng Nhân đương nhiên biết chứ. Với tư cách là một trong các nhà sản xuất của “Thoát khỏi sinh thần” thì tất nhiên, cô hi vọng lần xuất hiện đầu tiên của Hạ Tập Thanh và Chu Tự Hành sẽ là trong chương trình của mình, vốn cũng là chương trình tác thành cho CP này.

– Chị biết em không thích mấy chương trình giải trí kiểu này. Nhưng kịch bản mùa hai của “Thoát khỏi sinh thần” vẫn chưa viết xong, hơn nữa chi phí sản xuất của chương trình này rất lớn, để dựng được trường quay rồi đạo cụ thì phải tốn rất nhiều thời gian.

Ở lâu cùng Hạ Tập Thanh, Chu Tự Hành trở nên càng ngày càng giống anh. Cậu học theo thói quen lấy tay chống cằm của anh, lười biếng nói:

– Còn chẳng bằng ở nhà chơi Ma sói.

– Ma sói? – Tưởng Nhân chợt nảy ra một ý tưởng mới. – Chơi Ma sói cũng được đấy, không cần dựng địa điểm, không cần làm đạo cụ.

Nghe Tưởng Nhân nói vậy, Chu Tự Hành biết ngay cô chuẩn bị móc nối ý tưởng này với “Thoát khỏi sinh thần”.

– Nhưng chủ đề của “Thoát khỏi sinh thần” là chạy thoát khỏi mật thấy mà, em thấy không hợp đâu.

– Chẳng liên quan, làm thành số đặc biệt là được. Trọng tâm đều là game suy luận, rất phù hợp với người xem của “Thoát khỏi sinh thần”. Nếu không thì sửa cái tên đi rồi làm thành hai tập cũng được. – Tưởng Nhân đập cái “bốp” xuống bàn. – Gọi là “Thoát khỏi Làng Sói” đi.

Chu Tự Hành: -…. Được ạ.

Cứ như vậy, chuyện “Thoát khỏi sinh thần” và chương trình Ma sói kết nối với nhau được lên kế hoạch. Do là số đặc biệt vả lại đề xuất cũng hơi đột ngột nên không thể sắp xếp chiếu trên truyền hình mà chỉ có thể làm chương trình chiếu mạng. Chương trình còn chưa quay, trên mang đã bàn tán rầm rầm. Trước đây, không phải là chưa từng có chương trình chơi Ma sói của các minh tinh. Tuy nhiên, những chương trình ấy chỉ mượn hình thức của trò chơi mà thôi, chủ yếu vẫn là tập trung vào tính giải trí.

[Được việc thì ít mà hỏng việc thì nhiều: Ngóng quá đi mất! Dù sao cũng có chỉ số thông minh của khách mời “Thoát khỏi sinh thần” bảo đảm.]

[Đầu tư vào Tự Học sẽ không lỗ đâu: Thoát khỏi Làng Sói!!! Phát sóng trực tiếp luôn kìa!!!

[Tui là chàng tiên bé nhỏ: Anh Tập Thanh, em đã sẵn sàng rồi. Nhất định em sẽ ngồi cạnh livestream!!]

[Hoa cúc nhỏ đáng đáng iu: Game hack não luôn. Dự là lúc mấy người họ gặp nhau sẽ rất thú vị đây, vì ai cũng là cao thủ khoản tư duy hết.]



8 giờ, ngày 16 tháng 2, buổi “Thoát khỏi Làng Sói” phát sóng trực tiếp đặc biệt chính thức bắt đầu.

Ba mươi phút trước giờ phát sóng, các khách mời đều đã trang điểm xong và đi tới trường quay. Thực chất, trường quay chỉ là phòng ghi hình cơ trung trong tòa nhà của đài truyền hình, được tổ chương trình trang trí lại một chút. Trên trường dán đầu sói và những vết xước đẫm máu, có cả bình thuốc của Phù thủy và chữ graffiti. Những đồ trang trí này tạo ra bầu không khí căng thẳng, hồi hộp, rất phù hợp với game Ma sói. Chính giữa phòng đặt một chiếc bàn trong lớn, quanh bàn đặt tổng cộng 9 chiếc ghế tựa. Trên mỗi lưng ghế đều được đánh số từ 1 đến 9.

Hạ Tập Thanh là người đầu tiên trang điểm xong. Anh đi theo Tiếu Tiếu tới phòng ghi hình, sau đó dạo vòng quanh chiếc bàn một vòng. Phát hiện trước mặt có một cái camera, Hạ Tập Thanh nhìn vào camera chỉnh chỉnh lại mái tóc vừa được stylist đánh phồng.

– Tập Thanh, đang phát sóng trực tiếp đấy. – Tiếu Tiếu đứng phía sau camera, lắc lắc di động để nhắc nhở anh.

– Bắt đầu sớm vậy à? – Hạ Tập Thanh kinh ngạc lùi về sau hai bước. – Có nhìn thấy anh không?

– Màn đạn đã phát điên luôn rồi.

– Cho anh mượn điện thoại xem với. – Hạ Tập Thanh đưa tay ra.

Nhận di động của Tiếu Tiếu, Hạ Tập Thanh nhìn thấy mình trên màn hình với độ trễ hai, ba giây. Bình luận trên màn đạn bay vèo vèo không thể xem kịp. Anh ngẩng đầu, nhìn đạo diễn chương trình đứng ở phía sau.

– Tôi nói chuyện được chứ?

– Tất nhiên là được. – Đạo diễn bật cười. – Vốn là phát sóng trực tiếp mà.

Lúc này, Hạ Tập Thanh mới mỉm cười với ống kính.

– Chào mọi người nhé. – Nói xong, anh lại cúi đầu nhìn màn đạn trong video, sau đó đọc một bình luận lên. – Anh Tập Thanh, nốt ruồi nhỏ của anh là tự nhiên à…Không thì thế nào chứ?

Hạ Tập Thanh dí sát chóp mũi vào camera.

– Nhưng anh vẫn luôn muốn tẩy cái nốt ruồi này đi.

Màn đạn đột nhiên bùng nổ, toàn màn hình đều là [Đừng mà!!] các kiểu làm Hạ Tập Thanh giật cả mình, vội vàng nói:

– Rồi, rồi, rồi, không tẩy thì không tẩy.

– Giữ lại vậy, nghe lời các bạn. – Anh nhìn lại vào ống kính.

Cửa phòng hé ra, Hạ Tập Thanh ngoảnh đầu lại thì thấy Hứa Kỳ Sâm đang đi vào. Anh nhướng mày với Hứa Kỳ Sâm, mỉm cười lưu manh.

– Yo~

Chỉ một động tác nhỏ như vậy, màn đạn lại bắt đầu điên cuồng spam.

[Công quá má ơi!!!]

[Tự Hành tới sao?? Anh Tập Thanh ngầu quá!!]

[Qúa công rồi!! Mỹ nhân công, em đã sẵn sàng rồi!!]

Hứa Kỳ Sâm đi tới, giọng nói dịu nhẹ:

– Mày nhanh thế.

– Tao không hề nhanh nha. – Trên mặt Hạ Tập Thanh là nụ cười xấu xa. – Đàn ông thì không thể nói nhanh.

[Há há há há, ok, đàn ông!]

[Chủ đề đột nhiên đen ngòm thế này!!]

[Nhanh?????]

[Giọng hay quá đi, dịu dàng ghê ý!]

Hứa Kỳ Sâm bị Hạ Tập Thanh kéo tới trước ống kính, tay anh khoác lên vai hắn.

– Không biết mọi người còn nhớ không, đây chính là biên kịch của “Thoát khỏi sinh thần” mùa đầu tiên, cũng là biên kịch của “Theo dõi” đó.

Tuy không phải lần đầu tiên đối diện với máy quay nhưng Hứa Kỳ Sâm vẫn hơi không quen. Hắn nở một nụ cười hơi mất tự nhiên.

– Chào mọi người, tôi là Hứa Kỳ Sâm.

[Đậu xanh!!! Anh giai biên kịch!!!]

[A!!! Anh giai biên kịch sao lại đáng yêu thế chứ!!]

[Anh ơi, em sẵn sàng rồi!]

[Sẵn sàng, sẵn sàng, mấy má có lúc nào không sẵn sàng chứ?]

Cửa phòng lại mở ra, Chu Tự Hành mặc một bộ quần áo thể thao đi ngay tới cạnh Hạ Tập Thanh, cánh tay khoác lên vai anh vô cùng tự nhiên. Bàn tay đang chuẩn bị mò qua sờ mặt anh thì bị Hạ Tập Thanh né ra.

– Này, đang phát trực tiếp đấy… – Hạ Tập Thanh hơi ngẩng đầu lên nháy mắt với cậu.

Chu Tự Hành quá cao, máy quay không quay được toàn bộ mặt cậu, chỉ có cổ và cằm rơi vào ống kính nhưng ngay lập tức đã bị fan nhận ra. Màn đạn lại bùng nổ trong nháy mắt.

[ A a a a a a Chu Tự Hành!!!! Ảnh đế online rồi!!!]

[Má ơi, vừa nãy nếu không phát trực tiếp thì sao? Suýt nữa là sờ mặt nhau rùi!!!]

[Cơm chó bất thình lình ập đến không kịp phòng ngừa!! Thật thơm!!!]

[Vì sao Tập Thanh lại cản cậu ấy lại chứ!!! Em muốn xem các anh show ân ái mừ!!!]

Chu Tự Hành lè lưỡi với Hạ Tập Thanh, rồi thì thầm:

– Em có biết đâu.

Sau đó, cậu bước lùi hai bước, rồi chào hỏi trước ống kính.

– Chào buổi tối.

Vừa nói xong thì những người còn lại cũng lục tục vào phòng, Hạ Tập Thanh, Hứa Kỳ Sâm và Chu Tự Hành cũng tránh khỏi camera. Dưới sự sắp xếp của đạo diễn chương trình, mọi người bốc thăm, sau đó về chỗ ngồi theo thứ tự bốc được. Nhân viên quay phim mang máy quay tới từng người để mọi người lần lượt giới thiệu theo thứ tự.

Số 1 chính là Hạ Tri Hứa, hắn nở nụ cười với camera:

– Chào mọi người, tôi là Hạ Tri Hứa.

Hứa Kỳ Sâm khẽ đụng vào cánh tay hắn

– Anh chưa nói số thứ tự của mình kìa.

– Tôi là 1. – Hạ Tri Hứa giơ quả bóng nhỏ in số trong tay lên.

Vừa dứt lời thì Hạ Tập Thanh ngồi ở đối diện bỗng bật cười. Anh vừa cười thì vài người cũng bắt đầu cười theo, bỗng dưng bầu không khí trở nên rất vi diệu. Hạ Tri Hứa lườm Hạ Tập Thanh một cái.

– Cười cái gì. Tao vốn là 1 còn gì.

– Vâng, vâng, vâng, mày là 1. – Hạ Tập Thanh nín cười nói.

– Mày là 1 à? – Hạ Tri Hứa không chịu buông tha.

– Mày quan tâm tao có phải là 1 hay không làm gì ~ – Hạ Tập Thanh mặt dày mỉm cười, nghịch ngợm quả bóng trong tay. – Dù sao cũng không phải con số mày đang nghĩ.

Lúc này lại đến lượt Chu Tự Hành ngồi bên trái Hạ Tri Hứa bật cười.

Màn đại lại một lần nữa bùng nổ.

[Chẳng phải anh giai này chính là người bị chụp cùng Hạ Tập Thanh sao!? Đẹp trai quá!]

[Ánh mắt của Hạ Tri Hứa công quá! Má ơi, đây là cái đội hình thần tiên gì vậy! Em tin anh là 1!]

[Ha ha ha ha ha ha ha anh vốn dĩ là 1 nha.]

[Chu Tự Hành cười thâm sâu ghê!! Chu Tự Hành chắc chắn là 1!!]

Hạ Tri Hứa nói xong thì đến lượt Hứa Kỳ Sâm đang đứng bên phía tay phải. Hắn bị chậm mất nửa nhịp vì tìm máy quay, sau đó căng thẳng giơ mặt đánh số 2 của quả bóng lên.

– Chào mọi người, tôi là số 2, Hứa Kỳ Sâm.

Dứt lời, hắn nhìn sang Nguyễn Hiểu đứng bên cạnh, nhẹ giọng nói:

– Đến lượt em.

Nguyễn Hiểu cười rộ lên, vẫy tay chào với máy quay vô cùng quen thuộc.

– Lâu rồi không gặp, tôi là số 3, Nguyễn Hiểu.

Vừa dứt lời thì Dương Bác đứng cạnh đã cất tiếng đặc sệt giọng Đông Bắc.

– Chào mọi người, tôi là Dương Bác, số của tôi…tôi…là số 4, đúng thế.”

Ống kính chuyển tới Hạ Tập Thanh, anh giơ quả bóng trong tay lên, mỉm cười.

– Số 5, Hạ Tập Thanh.

Ngay sau đó, một bàn tay cầm quả cầu in số 6 đi tới cạnh Hạ Tập Thanh, cười hì hì vung vẩy mấy nụ hôn gió.

– Thương Tam Tam tôi trở lại rùi đây! Yêu mọi người ~~

Camera chuyển sang Triệu Kha đứng bên cạnh. Vốn hắn đã thề tuyệt đối sẽ không lên TV, những vừa nghe nói mọi người sẽ chơi Ma sói thì hắn không thể nhịn được nhộn nhạo trong lòng, nên đã theo mọi người tới.

– Chào mọi người, tôi là bạn học của Chu Tự Hành – Triệu Kha, à, đúng rồi, tôi là số 7, số 7.

[Anh giai số 7 trông căng thẳng quá ha ha ha ha.]

[Bạn học của Chu Tự Hành, trời má, chẳng phải là Bắc Đại sao?]

– Hi~ – Ống kính đối diện với khuôn mặt của Hạ Tu Trạch, nhóc mỉm cười, vẫy hai tay trước máy quay. – Em là Hạ Tu Trạch, là học sinh của trường Trung học trực thuộc XX, chào mọi người ạ!

[Ôi!!! Đáng yêu quá ~ ]

[Trông giống Tập Thanh nhỉ, chắc không phải lại là họ hàng của anh ấy đấy chứ ha ha ha ha]ư

[Chẳng phải chính là anh Tập Thanh phiên bản ngọt ngào sao??]

Cuối cùng, ống kính lia tới vị trí số 9, Chu Tự Hành khẽ mỉm cười.

– Tôi là số 9.

Trên trần nhà vang lên giọng nói quen thuộc của tổ chương trình:

– Chào mọi người, chào mừng tất cả người chơi đã tiến vào “Thoát khỏi Làng Sói”. Trên bàn trong có 9 tấm thẻ bài, mời mọi người xáo bài sau đó tiến hành rút thăm nhân vật. Quy tắc của trò chơi như sau: 9 lá bài được chia làm hai loại, bài Người tốt và bài Ma sói. Trong đó, bài Người tốt lại được chia thành Dân làng và Thần. Bài Thần gồm có 3 lá: Phù thủy, Tiên tri và Cupid.

– Sau khi trời tối, tất cả người chơi phải nhắm mắt. Sói có thể giết một người chơi bất kì, Tiên tri có thể kiểm tra một người chơi, Phù Thủy có thể cứu người hoặc hạ độc giết người. Chú ý, Phù Thủy không thể tự cứu chính mình. Ở đêm đầu tiên, Cupid sẽ chọn hai người chơi kết đôi thành tình nhân. Chỉ cần 1 người trong cặp tình nhân chết thì cả đôi sẽ cùng chết. Bình minh lên, một cuộc trưng cầu dân ý sẽ diễn ra. Lưu ý, phiếu Cảnh sát trưởng tranh cử thành công sẽ được tính là 2 phiếu.

Trong lúc luật chơi được giới thiệu, bài trên bàn đã tráo xong. 9 người chơi lần lượt rút bài và biết được thân phận của mình.

– Trò chơi này là một trò chơi tàn sát. Ma sói phải giết sạch Thần hoặc giết sạch Dân làng thì mới có thể chiến thắng. Ngược lại, Ma sói bị diệt sạch thì phe người tốt sẽ thắng lợi. Bởi vì có Cupid nên có khả năng sẽ xuất hiện phe thứ ba. Nếu cặp tình nhân đều là người tốt thì Cupid sẽ gia nhập phe người tốt, nếu cặp tình nhân đều là Sói, Cupid sẽ yêu cầu viện trợ của phe sói. Nếu là một người tốt, một sói thì Cupid và cặp tình nhân sẽ trở thành phe thứ ba, giết sạch tất cả mọi người thì Cupid sẽ thắng. Tất nhiên, nếu tất cả mọi người bao gồm cả cặp tình nhân chết nhưng chỉ còn mình Cupid sống sót thì cũng coi là Cupid chiến thắng.

– Đã phân chia nhân vật xong, trò chơi bắt đầu. Trời tối, mời nhắm mắt.

Nhạc nền âm u và rờn rợn vang lên, ánh đèn trong trường quay chuyển sang màu đỏ sậm, cả phòng như đang chìm trong ao máu. Chín người chơi đều ngắm mắt lại, cúi đầu im lặng.

– Sói thức dậy.

Hạ Tập Thanh mở mắt ra. Thật ra, anh không hề muốn rút trúng bài Sói tẹo nào, bởi vì hồi trước khi chơi Ma sói, anh đã sử dụng quá nhiều mánh khóe nên dễ khiến mọi người cảnh giác, cầm phải bài Sói thì độ khó sẽ tăng lên.

– Mời Ma sói xác nhận đồng loại.

Hạ Tri Hứa ở phía đối diện cũng mở bừng mắt, còn có cả Hứa Kỳ Sâm ngồi bên cạnh hắn. Ba người trao đổi ánh mắt với nhau.

Thế này thì phe Sói hợp nhau quá rồi. Hạ Tập Thanh ra hiệu OK.

– Ma sói hãy chọn người để giết.

Ánh nhìn quét một lượt qua những người chơi vẫn đang nhắm mắt. Hứa Kỳ Sâm ra hiệu số 9, Hạ Tri Hứa hơi do dự còn Hạ Tập Thanh thì lắc đầu, anh làm một động tác cứa cổ với chính mình.

Hứa Kỳ Sâm mở to mắt như đang hỏi anh “mày chắc chứ?”.

Hạ Tập Thanh gật gật đầu, ra hiệu số 5 với máy quay, sau đó nhắm mắt lại. Hạ Tri Hứa và Hứa Kỳ Sâm cũng ra hiệu số 5.

– Sói hãy nhắm mắt. – Lời dẫn chuyện dừng lại giây lát. – Phù thủy hãy tỉnh dậy. Người chết là người này, bạn có một bình thuốc giải, bạn có muốn dùng không?

Ống kính quay với mặt Hạ Tập Thanh, đạo diễn ra hiệu số 5.

– Bạn có một bình thuốc độc, có muốn sử dụng không?

Tuy Hạ Tập Thanh đang nhắm mắt nhưng anh có thể cảm nhận được Phù thủy không hề do dự lâu. Thú vị nha, ngay từ đêm đầu tiên Phù thủy đã dùng thuốc cứu người, đã vậy còn không hề chần chừ, nghĩ ngợi.

– Mời Phù thủy nhắm mắt.

– Tiên tri hãy thức dậy. Đêm nay bạn muốn kiểm tra ai? – Chưa đến ba giây, lời dẫn chuyện lại vang lên. – Thân phận của người đó là thế này. Mời Tiên tri nhắm mắt.

Tiên tri cũng rất quyết đoán, chắc đã nghĩ ra đối tượng muốn kiểm tra từ trước rồi. Hạ Tập Thanh nhắm hai mắt, có hơi lo lắng. Nếu ngay từ đêm đầu tiên đã chọn kiểm tra anh thì đúng là lòi đuôi sói rồi.

Phải chuẩn bị sẵn sàng trước mới được.

– Mời Cupid thức dậy. – Sau khi xác nhận thân phận Cupid, đạo diễn nói. – Mời Cupid chọn cặp tình nhân.

Đang nhắm mắt, Hạ Tập Thanh mơ hồ cảm thấy có người tiến lên nhắc nhở, đại khái là ra hiệu cho cặp tình nhân biết, họ đã được ghép đôi.

– Trời sáng.

Ánh đèn trong phòng trở về với sự sáng sủa, chín người chơi đều mở mắt.

– Bây giờ bắt đầu tranh cử chức Cảnh sát trưởng. Người chơi nào muốn ứng cử xin mời ấn nút trước mặt.

Hạ Tập Thanh không hề chần chừ, ấn ngay xuống cái nút. Trước mặt anh, hình quạt chiếm 1 phần 9 mặt bàn biến thành màu đỏ, phía trên hiện con số 5. Anh liếc một vòng quanh bàn thì thấy hơn một nửa bàn đều là màu đỏ. Hạ Tri Hứa, Hứa Kỳ Sâm, Hạ Tập Thanhs và Chu Tự Hành cũng đều tham gia tranh cử Cảnh sát trưởng.

Ba con sói cùng tranh cử, tuyệt phết nhỉ.

– Thứ tự phát biểu theo chiều kim đồng hồ, bắt đầu từ người chơi số 1 – Hạ Tri Hứa.

Lời dẫn chuyện kết thúc, Hạ Tri Hứa đan tay vào nhau, vẻ mặt bình tĩnh mở màn:

– Tôi là Tiên tri.

Bị tên này giành trước mất rồi. Đầu óc Hạ Tập Thanh nhanh nhạy nghĩ chiêu tiếp theo, ai ngờ giây tiếp theo đã bị Hạ Tri Hứa sấp cho không kịp trở tay.

– Tối qua tôi kiểm tra số 5 – Hạ Tập Thanh, nó là Sói.

Hạ Tập Thanh trợn mắt nhìn.

Đù. Mày mất não hả Hạ Tri Hứa… Ai đời Sói lại tố Sói thế này chứ…

– Mọi người hãy trao Huy hiệu Cảnh sát cho tôi, tuy không biết tối qua có người chết hay không, nhưng tôi cứ báo cáo việc kiểm tra của mình trước. Nếu tôi chết, ngày hôm sau không thể nói chuyện thì tôi sẽ xé Huy hiệu Cảnh sát. Nếu tôi không bị giết, đêm nay tôi sẽ kiểm tra số 9 – Chu Tự Hành. Đêm tiếp theo tôi sẽ kiểm tra số 3 – Nguyễn Hiểu. Tôi là Tiên tri, những Dân làng phát biểu sau không cần tự nhận là Tiên tri để chắn đao cho tôi đâu, không cần thiết. Trao Huy hiệu Cảnh sát cho tôi là được rồi. Hết.

Hứa Kỳ Sâm sờ tai, cười dịu dàng:

– Tôi là một Vị Thần, nhưng cụ thể là Thần gì tôi sẽ không nói. Lát nữa nếu có người cũng nhận là Tiên tri giống Hạ Tri Hứa thì mọi người có thể suy xét việc trao Huy hiệu Cảnh sát cho tôi, vì tôi là một người tốt. Nếu sau đó, không có ai nhận là Tiên tri ra tranh cử nữa thì tôi sẽ rút lui. – Hắn lại mỉm cười. – Tôi chỉ tranh cử để phòng ngừa thôi. Hết.

Đến lượt Hạ Tập Thanh, ánh mắt của mọi người đều tập trung trên người anh. Anh gần như không hề nghĩ ngợi mà cất lời luôn:

– Tôi là Tiên tri, tối qua đã kiểm tra số 9, là một người tốt, số 9 chắc hẳn tự rõ.

Dứt lời, anh nhìn thoáng qua Chu Tự Hành đang ngồi cách ba người. Chu Tự Hành cúi đầu cười tủm tỉm làm Hạ Tập Thanh cũng không nhịn được muốn cười. Anh đành phải đưa nắm tay lên che miệng, sau đó đầy khí thế nhìn về phía Hạ Tri Hứa.

– Từ lần đầu tiên phát biểu, số 1 đã nhận luôn là Tiên tri làm tôi không hiểu lắm, đây là chiến thuật gì vậy? Nếu là người tốt thì xin hãy rút lui, tôi sẽ coi như số 1 là phe Dân làng. Nếu không rút lui thì tôi cũng không cần kiểm tra số 1 nữa vì số 1 đã lòi đuôi là một con Sói rồi. Mọi người cứ treo cổ số 1 – Hạ Tri Hứa là được.

Nói xong, Hạ Tập Thanh bắt đầu báo cáo việc kiểm tra.

– Nếu không chết, đêm nay tôi sẽ kiểm tra Nguyễn Hiểu. Vừa nãy tôi thấy lúc nhìn bài, Nguyễn Hiểu có suy tư một lúc, chắc hẳn là có thân phận đặc biệt. Đêm mai tôi sẽ kiểm tra Hạ Tu Trạch. Huy hiệu Cảnh sát nên trao cho tôi. Tôi khuyên số 1 nên rút lui, nếu không tôi sẽ theo số 1 đến cùng. Đương nhiên, nếu người chết là tôi, tôi sẽ trao lại Huy hiệu Cảnh sát cho số 9 – Chu Tự Hành, bởi vì tôi đã kiểm tra được Tự Hành là người tốt. – Hạ Tập Thanh nhìn Hạ Tri Hứa mỉm cười. – Tôi không biết số 1 rắp tâm muốn làm gì. Tôi chỉ biết với thân phận là Tiên tri, đụng tới tới thân phận này tức là đá vào cửa sắt của tôi.

Hạ Tu Trạch lên tiếng:

– Số 8 Hạ Tu Trạch, thân phận là dân hoặc có chức năng hơn dân, không rút lui. Giờ đang có hai Nhà Tiên tri liền, nên hãy trao Huy hiệu Cảnh sát cho em, em là người tốt. Hết.

Người tranh cử cuối cùng – Chu Tự Hành cuối cùng cũng cất lời:

– Tập Thanh kiểm tra ra tôi là người tốt, tôi nhận. Tôi đúng là người tốt, hơn nữa còn là một vị thần rất mạnh. Hiện tại có hai người cùng tự nhận là Tiên tri nên mọi người có thể cân nhắc trao Huy hiệu Cảnh sát cho tôi.

Sau đó, cậu bắt đầu phân tích:

– Thật ra giờ đã rất rõ ràng rồi. Tổng cộng có 9 người, 5 người tranh cử chức Cảnh sát trưởng. Dựa theo thông thường thì trong 5 người này, ít nhất phải có hai con Sói. Trước mắt, chỉ có hai người tự nhận thân phận là Tiên tri, theo quan điểm của tôi, tôi khẳng định khi Hạ Tập Thanh chứng nhận thân phận người tốt của tôi thì anh ấy thật sự là Tiên tri. Mọi người có thể cho rằng anh ấy giả mạo bởi nếu anh ấy là Sói, anh ấy sẽ biết tôt không phải đồng loại của mình, suy luận thế này cũng rất hợp lí. Tuy nhiên, nếu anh ấy đã dám chứng nhận thân phận người tốt của tôi thì tôi tin anh ấy đúng là Tiên tri, không giống như số 1 vừa mới cất lời đã tố người khác.

– Số 1 vừa phát biểu đã trực tiếp tố người, đã vậy sau khi tố còn tự nhận mình là Tiên tri nên khá là mơ hồ. Tuy nhiên, cho dù đứng từ góc nhìn nào, tôi đều phải khẳng định, tôi là người tốt, trao Huy hiệu Cảnh sát cho tôi chắc chắn sẽ OK. Bài phát biểu của tôi đến đây là hết.

Lời dẫn chuyện lại vang lên:

– Phát biểu tranh cử chức Cảnh sát trưởng kết thúc. Mời những người chơi muốn rút lui ấn nút trên mặt bàn, mời người chơi không tham gia tranh cử tiến hành bỏ phiếu.

Những khu vực hình quạt trên mặt bàn bỗng thay đổi, lời dẫn chuyện vang lên:

– Số 1- Hạ Tri Hứa, số 2 – Hứa Kỳ Sâm rút lui, không tham gia tranh cử.

Đến khi cuộc bầu chọn của những người không tham gia tranh cử kết thúc:

– Số 3 – Nguyễn Hiểu, số 4 – Dương Bác, số 7 – Triệu Kha bầu cho Hạ Tập Thanh, số 6 – tth bầu cho số 9 – Chu Tự Hành. Số 5 – Hạ Tập Thanh trúng cử chức Cảnh sát trưởng, được hưởng quyền lợi về phiếu bầu.

Khu vực hình quạt trước mặt Hạ Tập Thanh có thêm một Huy hiệu Cảnh sát màu vàng kim. Trong lòng anh không khỏi nghĩ thầm, may mà chứng nhận thân phận người tốt của Chu Tự Hành. Lời phát biểu cuối cùng của cậu đã khẳng định thân phận của anh, thêm vào đó, người cùng nhận là Tiên tri với anh – Hạ Tri Hứa chủ động rút lui khiến thân phận Tiên tri của anh càng được chứng thực.

Có điều, Hạ Tập Thanh vẫn hơi lo lắng, vì Nhà Tiên tri thực sự đến bây giờ vẫn chưa lộ diện. Chu Tự Hành và Hạ Tu Trạch đều tham gia tranh cử nên chắc không phải, bởi lúc hai người phát biểu có vẻ không giống Tiên tri lắm. Thấy anh cướp thân phận của mình mà không hề xông ra kéo anh xuống thì đúng là không hợp lí.

Có lẽ, Nhà tiên tri thật đang ẩn nấp trong số những người không tham gia tranh cử, bởi dù sao đây cũng là trò chơi giết chóc, nếu Tiên tri xông bừa ra thì chẳng khác nào mời Ma sói giết mình.

Quản trò bắt đầu tuyên bố tình trạng tử vong đêm qua.

– Đêm qua là Đêm bình an.

Tuy trên mặt Hạ Tập Thanh không có biểu cảm gì, thế nhưng anh đang thầm thở phào. Ít ra cũng đã lừa được Phù thủy một bình thuốc giải, nếu thật sự đêm qua Tiên tri kiểm tra ra được thân phận của mình thì cũng chẳng sợ, cứ sống chết không chịu nhận là xong. Dù sao anh chính là Cảnh sát trưởng, mọi người hẳn là sẽ đều nghe theo Cảnh sát trưởng.

– Hiện tại, bắt đầu phát biểu từ người bên trái Cảnh sát trưởng. Người chơi số 6 – Thương Tư Duệ mời phát biểu.

Giọng điệu của Hạ Tập Thanh hơi ngập ngừng, như là đang sắp xếp lại dòng suy nghĩ, khoảng hai, ba giây sau, hắn mới cất lời:

– Đêm qua là đêm bình an thì chỉ có hai khả năng, hoặc là đêm qua Sói không cắn người, nhưng chuyện này là không có khả năng, giả định này có thể pass… Chỉ có thể là đêm qua Phù thủy đã cứu người. Tuy tôi không thể hiểu nổi tại sao ngay từ đêm đâu tiên Phù thủy đã cứu người, nhứng nếu đã không còn thuốc giải thì giờ không thể tin ai cả. Bởi Dân có thể nhận là Thần đã bảo vệ Thần, người nhận là Dân cũng có thể là Thần. Phù thủy có thể ra mặt để nói mình đã cứu ai không? Để mọi người rõ ràng hơn chút.

Hắn cúi đầu ngẫm nghĩ, sau đó nói:

– Hiện tại Huy hiệu Cảnh sát được trao cho Hạ Tập Thanh nhưng có thể tin tưởng hoàn toàn Cảnh sát trưởng này không thì còn phải xem xét. Hơn nữa, sáng nay số 1 – Hạ Tri Hứa tự nhân là Tiên tri cũng không làm tốt vai trò của mình lắm, vừa phát biểu đã tố người khác sau đó lại rút lui, logic này khá là đi vào lòng đất. Chút nữa có lẽ tôi sẽ nghe kĩ những gì số 1 phát biểu. Tôi cảm thấy, trước tiên chúng ta có thể treo cổ số 1, dù sao cũng phải treo cổ 1 người mà. Nếu số 1 đã không phải là Tiên tri thì treo cổ cũng chẳng sao cả. Thân phận người tốt của số 9, tôi tạm thời tin tưởng, còn đâu cần phải xác minh đã. Hết.

Hạ Tập Thanh cười thầm, chắc hẳn Thương Tư Duệ đang luống cuống lắm, chứ nói thế có khác gì đang tự hại mình.

Đến lượt số 7 – Triệu Kha phát biểu, Triệu Kha nhìn mọi người với khuôn mặt khổ sở:

– Đầu tiên, tôi là người tốt, người chơi nhắm mắt từ đầu đến cuối. Tranh cử Cảnh sát trưởng có 5 người, Tự Hành tự nhận là Thần, hai người tự nhận là Tiên tri, trong đó có một người rút lui. Tôi cảm thấy Cảnh sát trưởng có lẽ là Nhà tiên tri thực sự. Với cả vừa nãy lời Tập Thanh phát biểu cũng rất giống Tiên tri. Kỳ Sâm và Tu Trạch thì tôi không nhìn ra. Trò chơi giết choc này của chúng ta không thể treo cổ bừa một người được đâu, phe người tốt bọn tôi không thể chịu được sự tổn thất này.

Tầm mắt của hắn chuyển sang người vừa phát biểu xong – Thương Tư Duệ:

– Tôi cảm thấy những lời Tư Duệ vừa nói không hay lắm, sát tâm quá nặng. Nếu là người tốt thì hẳn sẽ không nói câu như “dù sao cũng phải treo cổ 1 người”. Tuy số 1 tự nhận mình là Tiên tri, nhưng sau đó đã rút lui, tôi nghĩ số 1 làm vậy là để đánh lừa Hạ Tập Thanh.

– Theo tôi, khả năng Tư Duệ là Sói rất cao. Hơn nữa, Tư Duệ còn nói để Phù thủy ra mặt công bố đã cứu ai, trong trường hợp này rõ ràng là không hợp lí. Thần mà ra mặt chẳng khác nào tự sát, chỉ với hai phát cắn của Sói là chúng ta sẽ chẳng còn Thần nữa, đã vậy còn chưa xác định được thân phận của cặp tình nhân. Thân phận tôi là Dân làng nên tôi sẽ nghe kĩ bài phát biểu của từng người. Hết.

Triệu Kha phát biểu xong thì đến lượt số 8 – Hạ Tu Trạch:

– Lúc tranh cử chức Cảnh sát trưởng, không rút lui là vì em là người tốt nên chắc chắn sẽ không rút lui. Nhưng chả có tác dụng gì vì một phiếu em cũng không được bầu.

Dứt lời thì mọi người đều bật cười.

– Em khá đồng tình với những lời anh Triệu Kha nói, em cảm thấy anh Tập Thanh… – Lần đầu gọi tên Hạ Tập Thanh, nhóc cảm thấy cực kì không quen. – Thân phận Tiên tri của anh Tập Thanh hẳn là đã được chứng thực. Nếu thân phận của anh ấy thật sự là Tiên tri thì số 9 – anh Tự Hành được anh ấy kiểm tra là người tốt thì hẳn cũng là phe dân. Em cũng là người tốt. Như vậy, thân phận của hai người tham gia tranh cử Cảnh sát trưởng vẫn còn nghi vấn là một Nhà tiên tri rút lui với một người thân phận không rõ ràng. Anh Kỳ Sâm không nói nhiều lắm nên em muốn nghe kĩ bài phát biểu của anh.

Nhóc con Hạ Tu Trạch này, sao lại ngốc nghếch, vô tư thế chứ, Hạ Tập Thanh thầm than thở.

– Lời anh Tư Duệ nói không chính nghĩa lắm, anh ấy nói cứ treo cổ bừa số 1 vì dù sao cũng phải treo cổ một người, lời nói thế này nghe như lời phát biểu của Sói vậy. Bởi vì ban nãy Tri Hứa có rút lui, thường thì sau khi rút lui, chúng ta sẽ nhận định người đó là người tốt, thế nhưng anh Tư Duệ lại nói cứ treo cổ luôn khiến em không đồng ý lắm. Vốn ban đầu em nghĩ là anh Kỳ Sâm nhưng giờ em hơi nghi anh Tư Duệ. Hết.

Tiếu tấu bắt đầu được đẩy lên.

– Đến tôi. – Chu Tự Hành tiếp lời. – Bài phát biểu trước tôi đã phân tích rất nhiều, trong những người tranh cử Cảnh sát trưởng chắc chắn sẽ có Sói. Đứng từ góc nhìn của tôi, tôi là người tốt, Hạ Tập Thanh chứng nhận thân phận của tôi nên tạm thời tôi chấp nhận Nhà tiên tri này, dù anh ấy là Sói giả dạng thì cũng không sao bởi cứ từ từ rồi cũng lòi đuôi thôi. – Nói xong, cậu nhướng mày với Hạ Tập Thanh, nói khẽ. – Đúng không?

– Mặt khác, Hạ Tri Hứa, Hứa Kỳ Sâm và Hạ Tu Trạch… Vừa nãy rõ ràng Tu Trạch đứng bên phe Tập Thanh. Anh không thể hoàn toàn tin tưởng thân phận của em vì hiện tại anh cũng chưa khẳng định được thân phận Tiên tri của Tập Thanh. Kỳ Sâm nói quá ít, không thể xác định được gì, nhưng việc rút lui khiến tôi cảm thấy thân phận của anh ấy là người tốt.

Nói xong, Chu Tự Hành nhìn sang Hạ Tri Hứa đang ngồi bên cạnh:

– Thật ra tôi cảm thấy số 1 là người tốt, giống như Triệu Kha nói vậy. Có khả năng Tri Hứa chỉ đang đánh lừa Tập Thanh mà thôi. Đây chính là phong cách của anh ấy. Mà nếu đánh lừa được thì rất có khả năng Tập Thanh sẽ tự phát nổ, đây cũng chính là phong cách của Tập Thanh.

Dứt lời, mọi người đều bật cười, người cõng cái danh người chơi tự phát nổ – Hạ Tập Thanh thì chỉ nhún vai.

– Vậy nên, ngược lại, tôi cảm thấy thân phận của Hạ Tri Hứa có vẻ là người tốt, lừa không thành nên cuối cùng rút lui, như vậy khá hợp lí.

Đôi mắt Chu Tự Hành nhìn về phía Thương Tư Duệ:

– Tư Duệ thì… không có khả năng cậu không đoán được Tri Hứa đang chơi chiến thuật đánh lừa, hơn nữa bài phát biểu của cậu cũng không tốt, mặc dù cậu đã bầu chức Cảnh sát trưởng cho tôi.

Nghe thế, Thương Tư Duyệ tủi thân, bĩu môi nhìn Chu Tự Hành.

– Nhưng cậu chơi Sói núp lùm* quá giỏi, đến giờ tôi vẫn còn sợ này. Nên vốn ban đầu tôi còn nghĩ liệu cậu có phải Tiên tri không nhưng không dám đánh cuộc. – Chu Tự Hành mỉm cười. – Lát nếu cậu phải nói lời biện hộ thì tôi sẽ nghe rồi xem xét. Có lẽ tôi sẽ bỏ phiếu cho …Tư Duệ, hoặc Kỳ Sâm, hoặc nghe bài phát biểu của Hạ Tập Thanh xem thế nào đã. Hết.

(*Sói núp lùm: Sói nhưng giả vờ là dân như thật.)

– Số 1 – Hạ Tri Hứa xin được phát biểu. – Hạ Tri Hứa nhìn thoáng quá Hạ Tập Thanh ngồi đối diện, hai người nhìn nhau rồi cùng bật cười. – Thật ra tôi chỉ là Dân thường, sau khi rút bài xong thì chợt nghĩ ra một chiến thuật nên đã tự nhận là Tiên tri để đánh lừa ai đó. Vốn lúc đầu tôi định đánh lừa số 9, nhưng sau đó tôi cảm thấy, so với số 9 – Chu Tự Hành thì đánh lừa Hạ Tập Thanh có vẻ sẽ dễ hơn vì Hạ Tập Thanh chắc chắn sẽ tự phát nổ.

Mọi người đều bật cười.

– Thế nhưng Hạ Tập Thanh không phát nổ, nên tôi tạm thời tin tưởng thân phận Tiên tri của nó. – Hạ Tri Hứa lại nói. – Số 9 cũng là người tốt, Kỳ Sâm thì phải đợi lát nữa nghe bài phát biểu. Tu Trạch vừa nãy cơ bản là nghiêng hẳn về một phe nên có khả năng là Sói theo phe Tiên tri kiêm Cảnh sát trưởng để bảo vệ thân phận. Và cả Tư Duệ vừa nãy muốn treo cổ tôi nữa, có vẻ khá giống Sói. Phiếu này tôi sẽ bỏ cho Tu Trạch bởi vì vừa này Tu Trạch đã nghiêng hẳn về một phe quá rõ ràng. Hết.

Hứa Kỳ Sâm vô cùng bình tĩnh cất lời:

– Tôi là người tốt, vừa nãy đã nói lúc tranh cử chức Cảnh sát trưởng rồi, tôi chỉ tranh cử để phòng ngừa thôi, nếu có nhiều người cũng tự nhận thì trao Huy hiệu Cảnh sát cho tôi, còn nếu không thì tôi sẽ rút lui. Về sau, người tự nhận là Tiên tri – Hạ Tri Hứa rút lui, chỉ còn một Tiên tri tranh cử chức Cảnh sát trưởng nên tôi đã rút lui. – Hắn hơi nhíu mày, nhìn những người khác. – Chẳng lẽ tôi làm vậy có vấn đề gì ư?

Nói xong, hắn nhìn về phía Thương Tư Duệ:

– Vừa rồi, bài phát biểu của Tư Duệ đúng là không tốt. Vì sao à? Bởi logic trước và sau của cậu ấy rất mâu thuẫn. Ban đầu cậu ấy nói bởi vì không còn thuốc giải nên không thể tin ai cả, vì Dân có thể nhận là Thần để bảo vệ Thần. Thế nhưng, khi Tri Hứa nhận là Thần thì cậu ấy lại nói Tri Hứa có thể là Sói, sau đó cảm thấy thân phận Tiên tri của Hạ Tập Thanh cũng không thể tin. Chẳng phải rất mâu thuẫn sao?

– Nếu thật sự cậu ấy nghĩ rằng khả năng Dân tự nhận là Thần để bảo vệ Thần rất lớn thì tại sao hai Nhà tiên tri đều bị cậu cho rằng là Sói? Vậy cậu nghĩ Nhà tiên tri thực sự là ai đây? Hơn nữa ban nãy Tư Duệ còn muốn tìm Phù thủy, nếu là người tốt, cậu tìm Phù thủy để làm gì? Không phải nên để Phù thủy trốn đi sao?

– Tạm thời tôi sẽ bỏ phiếu cho Tư Duệ, cá nhân tôi cảm thấy bài phát biểu của cậu ấy là tệ nhất cho tới giờ. Hết.

Nguyễn Hiểu tiếp lời:

– Đến lượt tôi nhỉ? Thân phận của tôi là có thể là Dân, cũng có thể là Thần, nói chung là người tốt. Lúc bầu Cảnh sát trưởng, tôi bỏ phiếu cho Tập Thanh bởi vì Tri Hứa rút lui, mà chỉ có một Tiên tri nên chắc chắn tôi sẽ bầu cho Tiên tri.

– Như vậy, tôi nghĩ cục diện bây giờ có hai khả năng: một, nếu số 5 – Tập Thanh thật sự là Tiên tri, vậy thì Tự Hành chính là người tốt, lời Tri Hứa phát biểu vừa nãy cũng rất hợp lí nhưng chưa thể chứng minh anh ấy không phải là Sói. Có điều, lời phát biểu của Kỳ Sâm cơ bản là đứng trên lập trường của người tốt để nói, không tìm ra vấn đề gì trong bài phát biểu cả. Nghi vấn anh ấy đưa ra cũng là nghi vấn của tôi, bài phát biểu của Tư Duệ đúng là rất tệ. Còn một người tôi nghi ngờ nữa nên lát nữa tôi sẽ nghe kĩ bài phát biểu của Dương Bác.

– Còn một khả năng khác, đó là nên Tập Thanh không phải Nhà tiên tri. Có khả năng Tiên tri thật sự đang ẩn nấp để tự bảo vệ mình, có thể Tập Thanh chính là Sói, Hạ Tri Hứa hoặc Thương Tư Duệ đang chơi chiến thuật Sói giết Sói, trong hai người họ, ai là đồng loại của Hạ Tập Thanh thì chưa thể biết được. Con Sói thứ ba tôi cảm thấy là một trong những số thứ tự phía sau tôi. – Nguyễn Hiểu dừng một lát rồi tổng kết. – Theo hai khả năng này, tôi có ý định bầu cho Tư Duệ vì lượt này biểu hiện của cậu quá tệ, nếu bị giết sai người thì chỉ có thể do cậu mà thôi. Bài phát biểu của em trai Tu Trạch quá ngắn gọn, hơn nữa lại có xu hương nghiêng hẳn về một phe vô cùng rõ ràng, đề nghị tối nay Cảnh sát trưởng kiểm tra Tu Trạch.

Lòng Hạ Tập Thanh thót một cái bởi khả năng thứ hai, Nguyễn Hiểu gần như đã đoán trúng, chỉ vì Tư Duệ biểu hiện kém nên mới không đổ nghi ngờ lên đầu Hạ Tri Hứa mà thôi.

Đến lượt Dương Bác, hắn sờ quả đầu đinh mới cắt của mình:

– Tôi cảm thấy trận này người tốt thắng rất dễ đó. Nhà tiên tri lấy được chức Cảnh sát trưởng nên cứ bỏ phiếu theo Nhà tiên tri là xong, cũng không có người nào khác ra nhận là Tiên tri mà. Nhưng tiếc là đêm qua Tập Thanh không kiểm tra ra ai là Sói… – Dương Bác nhăn nhó suy tư. – Thôi, cứ bỏ phiếu theo Cảnh sát trưởng là được. Dù sao tôi cũng là người tốt, vừa nãy tôi cũng đã bỏ phiếu cho Cảnh sát trưởng.

Hắn chợt nhớ ra gì đấy.

– A, đúng rồi. Chúng ta còn một thân phận Cupid nữa, mọi người đừng quên, còn một cặp tình nhân đó. Tôi cảm thấy qua vòng này, cặp tình nhân hẳn là đã đoán ra được thân phận của nhau. Không biết là cặp dân dân hay dân sói hay sói sói. Dù sao thì với người tốt chúng ta, cứ giết hết Sói đi là xong. – Sau đó, hắn mỉm cười. – Tôi không còn gì muốn nói nữa.

– Cảnh sát trưởng nói đây. – Hạ Tập Thanh lấy tay chống cằm, gõ nhẹ ngón trỏ của tay phải lên bàn, biểu cảm bình tĩnh kèm theo một nụ cười tự tin. – Tôi chính là Nhà tiên tri thật sự. Tôi đã nghe xong một lượt bài phát biểu của mọi người. Ban đầu tôi định bỏ phiếu cho Hạ Tri Hứa vì Hạ Tri Hứa cùng nhận là Tiên tri với tôi nhưng sau đó lạirút lui. Tôi cảm thấy đúng là có khả năng Hạ Tri Hứa đang lừa tôi, tuy nhiên không thành công bởi tôi chính là Tiên tri mà. Dưới tình huống mọi chuyện đã rõ rành rành vậy rồi mà Tư Duệ vẫn nghi ngờ tôi. Nếu tôi không phải Tiên tri thì chẳng lẽ ván game này không có Tiên tri ư?

Anh lướt nhìn quanh một vòng.

– Lần bỏ phiếu này tôi sẽ bỏ Tư Duệ, lúc tranh cử chức Cảnh sát trưởng tôi cũng đã báo cáo rằng tối nay tôi sẽ kiểm tra Nguyễn Hiểu. Tuy nhiên, vừa nãy Tiểu Trạch nói mà như chưa nói vậy, tuy là đứng về phía tôi nhưng em ấy nghiêng hẳn về một phía quá rõ ràng nên đêm nay tôi sẽ kiểm tra em ấy.

Nói xong, anh nhìn em trai nhà mình, mỉm cười.

– Ngoan nha, đêm nay có khả năng Sói sẽ giết anh, nếu kiểm tra ra em là người tốt thì anh sẽ trao lại Huy hiệu Cảnh sát cho em. Còn nếu em là Sói thì… – Hạ Tập Thanh biếng nhác nhìn về phía Chu Tự Hành bên cạnh Hạ Tu Trạch, sau đó nháy mắt trái với cậu, rồi vươn vai, uể oải nằm xuống bàn. Anh nhìn vào mắt Chu Tự Hành, nở một nụ cười xinh đẹp.

– Anh sẽ trao lại Huy hiệu Cảnh sát cho người tốt của anh.

Nói xong, Hạ Tập Thanh giơ tay.

– Phát biểu xong.

Lời dẫn chuyện vang lên.

– Bắt đầu vòng bỏ phiếu thứ nhất.

– Số 6 – Thương Tư Duệ bỏ phiếu cho số 5 – Hạ Tập Thanh, số 1 – Hạ Tập Thanh bỏ phiếu cho Hạ Tu Trạch, những người chơi còn lại đều bỏ phiếu cho số 6 – Thương Tư Duệ. Số 6 – Thương Tư Duệ bị loại. Mời người chơi để lại lời nói cuối cùng.

Thương Tư Duệ hơi cúi đầu, thở dài, sau đó ngẩng đầu lên nói:

– Tôi mới là Nhà tiên tri. Tôi kiểm tra số 8 – Hạ Tu Trạch đầu tiên, Tu Trạch là người tốt. Số 1 là Sói, anh ấy bỏ phiếu cho Tu Trạch. Tôi mới là Nhà tiên tri thật sự. Tôi không biết Hạ Tập Thanh là Sói cướp thân phận Tiên tri hay là Dân nhảy ra bảo vệ cho tôi, nhưng anh chính là hàng giả, đã thế còn để cho Nhà tiên tri thật bị treo cổ. Tôi sẽ xem phe người tốt chơi thế nào. – Nói xong, Thương Tư Duệ đứng dậy ra khỏi phòng.

Trên bàn, mọi người nhìn nhau, không thể đoán ra suy nghĩ trong mỗi người.

Lời dẫn chuyện lại vang lên.

– Trời tối, mời nhắm mắt.

Nhạc nên lại cất lên, 8 người trong sân nhắm mắt lại.

– Ma sói hãy mở mắt.

Hạ Tập Thanh mở mắt ra, chỉ bản thân. Hứa Kỳ Sâm trợn tròn mắt, lại tự sát?

Hạ Tri Hứa không đồng ý, xòe 3 ngón tay ra chuẩn bị giết Nguyễn Hiểu. Nhưng Hứa Kỳ Sâm lại ra hiệu số 9, muốn giết Chu Tự Hành.

Thật ra, Hạ Tập Thanh không định giết Chu Tự Hành bởi cậu không hẳn là Thần, tranh cử chức Cảnh sát trưởng có lẽ chỉ vì bảo vệ Thần mà thôi. Hạ Tri Hứa quyết không chọn số 9, lại một lần nữa ra hiệu số 3.

Hứa Kỳ Sâm và Hạ Tri Hứa không thống nhất được ý kiến, Hạ Tập Thanh chìm vào nghĩ ngợi sâu xa.

Nguyễn Hiểu đúng là rất giỏi, nhưng cô ấy trông không giống Thần chút nào.

Chắc chắn Thương Tư Duệ là Tiên tri, chỉ vì phát biểu kém nên mới bị bọn họ tìm ra lỗ hổng. Hiện tại chỉ còn Phù thủy và Cupid, Dương Bác nhắc đến Cupid nên cậu ấy chắc chắn không phải Cupid. Cupid sẽ không tự nhắc tới chính mình như vậy. Triệu Kha…Triệu Kha quá bình thường, không có gì đáng nghi nhưng danh tính lại không rõ ràng, nhỡ đâu cậu ấy đang cố ý ẩn mình thì sao?

Nhỡ đâu cậu ấy là Cupid và đang cố tình khuấy cho vũng nước đục lên thì sao?

Hạ Tu Trạch, Chu Tự Hành, Nguyễn Hiểu, Triệu Kha…

Dù có giết ai trong số này thì ngày mai đuôi sói của anh chắc chắn sẽ lòi ra. Chu Tự Hành và Nguyễn Hiểu cùng một phe hẳn sẽ dồn anh hoặc Hạ Tri Hứa vào chỗ chết.

Tự sát có thể chứng minh được thân phận, nhưng tổn thất một con sói là quá mạo hiểm.



– Sói hãy nhắm mắt.
Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!