“Chị hai, chị lại làm gì vậy?” Thẩm Quang Minh vừa đi học về, nhìn chị mình lại ngồi trước gương chải tóc, không khỏi bất an. Gần đây chị cậu bỗng cư xử rất lạ, chính xác mà nói thì chính là từ cái hôm nọ lúc chị cậu bị sốt. Hôm ấy, chị bị một nữ quản lí ở công ty mắng mỏ, còn bị bắt tăng ca đến tối muộn, lúc ra về lại gặp mưa to. Đêm ấy chị sốt cao, suýt thì cần phải chở vào bệnh viện. Nhưng trong cơn mê sảng, chị lại lắp bắp gọi tên một người đàn ông nào đó, còn khóc lóc rất thương tâm. Mãi đến hơn một tuần sau, cậu mới biết người đàn ông tên Dịch Thành đó là ai.
Ban đầu, cậu cứ tưởng đó là bạn trai chị, cùng lắm cũng chỉ là gia cảnh khá giả. Lúc biết được người đó là tổng giám đốc Dịch thị đức cao vọng trọng, cậu vô cùng bất ngờ, ngỡ ngàng rồi lại đau xót không thôi. Bởi vì, chị cậu lại chọn yêu một người mà chị không bao giờ có đủ khả năng với tới. Một bên là tổng giám đốc cao cao tại thượng, một bên lại chỉ là một nhân viên quèn, có phải chị cậu đã quá sa đà vào thế giới mộng mơ của thiếu nữ rồi không? Ngôn tình không có thật đâu!
Và nghiệt ngã hơn nữa, người đàn ông kia đã có gia đình rồi! Vợ hắn là một thiên kim tiểu thư danh gia vọng tộc, vừa xinh đẹp lại vừa tài giỏi, được người người tán thưởng là xứng đôi vừa lứa. Mặc dù thương chị, nhưng cậu không thể nào chối bỏ một sự thật rằng chị cậu không so được với vị phu nhân kia. Mà gia đình họ lại đang vô cùng ấm êm hạnh phúc, cậu không tài nào chấp nhận được người chị vốn hiền lành lương thiện của mình vậy mà lại muốn chen chân vào hạnh phúc của gia đình người khác, làm kẻ thứ ba bị người đời phỉ nhổ.
Mà từ sau hôm đấy, chị cậu như thành một con người khác. Khí chất trên người chị như thay đổi chóng mặt, cả cách hành xử cũng thông minh sắc sảo hơn, hoàn toàn không giống chị cậu trước kia. Đặc biệt, giống như… chị đang chê lối sống mà trước nay họ đã quen thuộc.
Bạch Liên bỏ hết quần áo cũ đi, ngày nào cũng đứng trước gương với mấy bộ trang phục, than ngắn thở dài. Rồi chị lại mua một đống mỹ phẩm, trang sức về trong khi những thứ ấy trước nay chị vốn chưa từng đụng vào. Cậu hỏi, chị lại bảo đừng lo, rồi họ sẽ không còn phải cần kiệm thế này, rồi họ sẽ có một cuộc sống sung túc, mua sắm không cần nhìn giá.
Thẩm Quang Minh thật sự lo sợ, sợ chị mình đã sa đọa vào một thứ ảo tưởng không tên. Hoặc chị đã quá đề cao bản thân, tin rằng mình chắc chắn sẽ câu dẫn được Dịch tổng. Hoặc là, chị thật sự đã làm điều đó, thật sự biến bản thân thành tiểu tam phá hoại cái gia đình kiểu mẫu kia. Nếu là vậy, cậu thà mong trường hợp thứ nhất là đúng. Bởi nếu chị cậu thật sự làm ra loại chuyện kia, cậu và mẹ sẽ cảm thấy vô cùng hổ thẹn. Đặc biệt còn là tội nghiệp cho cô gái kia. Cậu từng ghé qua Paradise, cô chủ ở đó… thật sự rất tốt…
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!