Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Anh Ấy Không Muốn Ly Hôn!

Nghĩ là làm, ngay sáng ngày hôm sau, Tâm Dao dọn đồ về nhà họ Khương. Đứng trước ngôi biệt thự rộng lớn xa hoa, cô khẽ nuốt nước bọt, vẫn chưa tin được đây là ngôi nhà mà “mình” sống từ nhỏ tới lớn. Cô khẽ ấn chuông cửa, rất nhanh sau, một người phụ nữ trung niên trạc tuổi dì Trần vội chạy ra. Thấy cô, dì Lưu ngạc nhiên hỏi: “Ơ, tiểu thư?”

Tâm Dao mỉm cười gật đầu chào, dì Lưu vội mở cửa rồi giúp cô cầm vali hành lí. Vừa giúp, dì vừa hỏi: “Sao tiểu thư lại mang theo nhiều đồ thế này?”

Tâm Dao cười trừ, biết dì Lưu đang lo lắng cho mình nhưng cô không tiện giải thích ở đây. Cô tìm bừa một cái cớ: “Con nhớ nhà.”

Dì Lưu à à hai tiếng, sau đó mang hành lí của cô lên phòng. Tâm Dao đứng giữa phòng khách, vẫn còn bị choáng ngợp bởi sự rộng lớn của nó. Lúc này, bỗng có một đứa bé chạy về phía cô, ôm chặt chân cô: “Cô út về.” Đứa bé gái bốn tuổi mặc chiếc váy công chúa màu hồng nhạt, tóc thắt bím ôm chân cô. Nó ngước đôi mắt vừa to vừa tròn, chỉ nhìn một cái là làm cho Tâm Dao xiêu lòng. Cô bé nhỏ nhắn này là Hồng Nhu, cháu gái của cô.

“Dao Dao?” Một người phụ nữ từ trong bếp đi ra, mang theo một dĩa bánh quy vừa mới nướng xong. Mùi hương thơm ngọt của bánh thu hút sự chú ý của Tâm Dao. Cô vừa trả lời vừa bế đứa bé lên: “Chào chị, em mới về.”

“Sao em về mà không nói trước? Thôi, ra ăn bánh nhé, chị vừa nướng xong.” Lý Yên mang khay bánh ra sofa ngồi, Tâm Dao cũng bế Hồng Nhu theo sau. Lý Yến là chị dâu của cô, là một thợ làm bánh ngọt. Chị cũng ngọt ngào như bánh mà chị làm ra vậy, dù là trước hay sau khi lấy chồng thì Tâm Dao đều rất quý chị dâu. Lý Yên cũng là một người rất tinh tế và tâm lý, Tâm Dao nghĩ có lẽ mình sẽ nhận được lời khuyên hữu ích từ chị.

Tuy nhiên, cô chưa vội nói đến chuyện ly hôn mà chỉ đề cập đến chuyện muốn mở rời khỏi công ty và bắt đầu thử một điều mới mẻ. Lý Yên trò chuyện với cô, sau đó hai người cùng nhau chơi với Hồng Nhu. Cho đến trưa, mẹ của Tâm Dao, Khương phu nhân mới quay về sau chuyến mua sắm với mấy bà bạn. Thấy con gái cưng của mình, bà vứt bỏ hình tượng phu nhân sang chảnh, vui vẻ đi lại chỗ con gái và con dâu: “Dao Dao, sao con về mà không nói với mẹ? Thế dì Lưu đã đi chợ chưa? Để mẹ dặn dì mua đồ về nấu mấy món con thích nhé?”

Tâm Dao nhìn người phụ nữ ngay cả áo khoác còn chưa cởi ra đã vội lo mình thì vui vẻ mỉm cười. Cô không có mẹ, hoặc chính xác hơn là không thể ở cùng mẹ ruột của mình, không thể cảm nhận tình mẫu tử thiêng liêng. Bây giờ nhìn mẹ vì mình về nhà mà vui vẻ, đôn đáo lo cho mình làm cô cảm thấy trái tim như cảm nhận được một tia nắng ấm.

“Mẹ…” Tâm Dao gọi, Khương phu nhân vội quay lại hỏi: “Sao? Con muốn ăn gì nào? Muốn ăn nướng hay ăn lẩu?”

“Con muốn ăn lẩu.” Tâm Dao mỉm cười đáp. Nghe thế, Khương phu nhân vội vào bếp dặn dì Lưu đi chợ mua đồ. Bà còn dặn dì mua thêm nhiều tôm vì cô rất thích ăn tôm. Có lẽ bà không biết rằng, kể từ khi gả vào nhà họ Dịch thì con gái cưng mà mình nâng như nâng trứng, hứng như hứng hoa đã không còn ăn nhiều tôm như lúc ở nhà. Phần vì Tâm Dao muốn giữ hình tượng trên bàn ăn với Dịch Thành, phần vì chẳng ai bóc tôm cho cô nữa.

Ừ thì Tâm Dao cũng có tay, cũng tự biết bóc tôm, nhưng ở nhà họ Dịch làm gì có ai chiều chuộng cô như lúc ở nhà? Ăn nhiều thì bị để ý, ra ngoài ăn lại càng phải chú ý hình tượng. Thêm vào đó, nhìn nhiều cặp đôi bóc tôm cho nhau ăn, còn người mình thích thì lại hững hờ làm cho tâm trạng của Tâm Dao đi xuống, sau lại không muốn ăn nữa.

Buổi tối, ba cô và anh hai cô về nhà trước giờ cơm một giờ. Khi nhìn thấy cô, cả hai đều có vẻ ngạc nhiên xen lẫn vui mừng, nhưng bởi vì là đàn ông nên không biểu hiện quá khích như mẹ cô. Ba cô lại gần hỏi han con gái, anh cô thì bế con gái lên, không để Hồng Nhu đeo bám lấy cô nữa. Tâm Dao bỗng chốc lại trở thành tâm điểm của cả nhà.

Giờ ăn, gia đình sáu người vui vẻ ngồi quanh bàn ăn. Mẹ cô bóc vỏ tôm cho con gái, ba cô thì liên tục gắp thức ăn. Khương Quân vừa mời ba mẹ, vừa lo cho vợ con lại còn thêm phần em gái, nhưng anh lại không tỏ vẻ mệt mỏi mà ngược lại còn rất vui vẻ. Tâm Dao chờ cho đến nửa bữa ăn, lúc này, cô mới ngập ngừng nói:

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!