Trở lại ký túc xá, Ninh Chiết bắt đầu thu dọn đồ đạc.
Sau khi biết tin, Ân Hoa vội vàng chạy tới khuyên bảo.
Tuy nhiên, dù Ân Hoa có thuyết phục thế nào đi chăng nữa, Ninh Chiết vẫn không chịu thay đổi ý định.
Thấy anh đã quyết tâm, Ân Hoa bất lực lắc đầu, vội vàng đi ra ngoài gọi Tô Lan Nhược.
Ninh Chiết không có nhiều đồ đạc, một cái thùng lớn thêm một cái ba lô đã có thể mang đi hết.
Còn những thứ không tiện mang theo thì cũng lười mang theo.
Dù sao cũng không phải thứ có giá trị gì.
Sau khi thu dọn đồ đạc, Ninh Chiết lại gọi điện cho Tô Lan Nhược, bảo cô đến Cục Dân chính để ly hôn trước khi những nơi đó tan sở.
Mới ngắt điện thoại được mấy phút, Tô Lan Nhược đã đuổi tới.
Tô Lan Nhược nhìn Ninh Chiết đang thu dọn đồ đạc, cau mày nói: "Anh giận mẹ tôi sao?”
“Không” Ninh Chiết lắc đầu, hỏi: “Chẳng lẽ cô không muốn ly hôn với tôi sao?”
"Tôi..." Tô Lan Nhược đờ người ra, sau đó khẽ gật đầu: "Thành thật mà nói, tôi rất muốn ly hôn với anh, nhưng ông nội bên kia...."
"Yên tâm, tôi sẽ giữ bí mật, sẽ không nói lung tung gì đâu!" Ninh Chiết bĩu môi, 'Nếu cô căn tôi phối hợp diễn trò trước mặt ông lão, tôi cũng sẽ phối hợp theo!"
Thật ra anh cũng muốn đến tìm lão gia tử hỏi vài vấn đề liên quan đến thân phận của mình.
Nghe được những lời của Ninh Chiết, Tô Lan Nhược lại trầm lặng.
Im lặng suy nghĩ một lúc, trong lòng Tô Lan Nhược đã có quyết định.
"Vậy ly hôn đi!"
Tô Lan Nhược thở dài một hơi, lấy trong người ra một tấm thẻ ngân hàng đưa cho Ninh Chiết: "Dù thế. nào đi nữa, chuyện sáng nay tôi cũng phải cảm ơn anh! Trong tấm thẻ này có một trăm vạn, xem như là một chút tâm ý của tôi, để tôi gửi mật khẩu đến điện thoại cho anh."
"Không cần."
Ninh Chiết läc đầu từ chối: "Chút nữa cô cứ kết toán đủ tiền lương tháng này cho tôi là được! Thứ nên lấy thì tôi sẽ lấy, không nên lấy thì sẽ không lấy, không cần đưa cho tôi đâu."
Hiện tại, một trăm vạn là một số tiền rất lớn đối với Ninh Chiết.
Nhưng làm người phải có khí phách.
Tô Lan Nhược nhẹ nhàng lắc đầu, "Vứt mấy cái khí phách thảm thương này của anh đi! Khí phách có là gì trong xã hội hiện thực này?"
"Tô gia tôi có khí phách gì trước mặt Bạch Tứ gia không? Bạch Tứ gia có chút khí phách nào trước mặt Tống Thanh Diên không?”
"Sẽ không có nhìn anh với ánh mắt khác xưa khi anh từ chối một trăm vạn này đâu, chỉ có một đống người nói anh ngu dốt sau lưng anh mà thôi!”
"Tuy lời nói của Tô Lan Nhược tất chói tai, nhưng đó là sự thật.
Nhưng Ninh Chiết vẫn lắc đầu từ chối như cũ: "Cô có suy nghĩ của cô, tôi cũng có ý nghĩ của tôi!”
Thấy khuyên bảo không có kết quả, Tô Lan Nhược đành phải bỏ cuộc.
Ngay sau đó, cả hai đến Cục Dân Chính.
Cuối cùng bọn họ cũng hoàn thành đăng ký ly.
hôn vừa kịp lúc Cục Dân Chính tan tầm. Bây giờ đang trong thời kỳ giải quyết ly hôn gì đó. Sẽ mất một tháng để chính thức ly hôn.
Cũng có thể hủy bỏ ly hôn nếu đổi ý trong lúc này.
"Anh có thể đừng nghĩ việc được không?"
Sau khi ra khỏi Cục Dân Chính, Tô Lan Nhược lo. lảng nhìn Ninh Chiết: "Nếu anh từ chức, chú hai của tôi có lẽ sẽ nghi ngờ, nếu ông nội biết chuyện chúng ta ly hôn, e rằng sẽ có chút phiền toái."
“Chỉ cần nói tôi muốn xứng đôi với cô, nên muốn ra ngoài lập công." Ninh Chiết thuận miệng nói một câu, xoay người rời đi.
'Đã đăng ký ly hôn rồi, còn ở công ty Tô gia làm gì nữa.
Cô không khó chịu, nhưng anh thấy khó chịu đó!
Nhìn bóng lưng Ninh Chiết, lần đầu tiên Tô Lan Nhược lộ ra vẻ áy náy.
Lúc này, Tôn Vân Thạch lại gọi điện cho Tô Lan Nhược.
Sau khi hỏi vài câu về tình hình Tô gia, Tôn Vân Thạch đi thẳng vào vấn đề: "Không phải cô luôn nói muốn kết thân với Diêu tổng của tập đoàn Chính Hải sao? Chiều nay lúc đi đánh gôn cha tôi đã gặp được Diêu Chấn Hải, vất vả lắm mới hẹn được Diêu tổng được bữa cơm, cha tôi kêu tôi đi cùng, cô có muốn đi cùng không?"
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!