Dù đã năm sáu năm trôi qua nhưng Huyết Lang vẫn không thể nào quên được cảnh tượng ác mộng đó.
Người đàn ông được mệnh danh là ác ma phương Đông, là cơn ác mộng của vô số cường giả phương Tây.
Chính anh là người một mình đột nhập vào tổng bộ của Thần Chi Thứ Khách, sau đó thô bạo tàn sát hết tất cả cường giả của Thần Chi Thứ Khách trong khi bản thân không bị một chút thương tổn nào!
Tại hiện trường, đừng nói là thi thể nguyên vẹn, ngay cả một cánh tay hoàn chỉnh cũng không còn sót lại!
Khi đó anh ta không có chút sức mạnh nào cả, thậm chí là tư cách chết trong †ay anh cũng không có cho nên mới miễn cưỡng giữ lại được một mạng.
Không ngờ chỉ mấy năm sau anh ta lại tự mình dâng thân lên trước họng súng của anh.
Vậy mà lúc nãy anh ta còn ngu ngốc muốn bắt anh làm con tin?
Ngay lúc này, Huyết Lang đã bị nỗi sợ hãi vô tận nuốt chửng, thậm chí việc Tống Thanh Diên đang đánh tới cũng không nhận ra.
"Bùm!"
Bàn tay của Tống Thanh Diên giáng xuống, Huyết Lang còn chưa kịp giãy giụa đã thất khiếu chảy máu, chết ngay tại chỗ.
Sau khi đánh gục Huyết Lang, Tống Thanh Diên cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm.
Lúc này cô mới nhận ra người đứng đó chính là Ninh Chiết. Cơn tức giận của Tống Thanh Diên lập tức xông thẳng lên não, cô phẫn nộ hét lên: "Anh ăn no rỗi việc quá rồi đúng không? Người ta đánh đấm kiểu này mà anh cũng muốn vào góp vui sao?"
"Tôi..." Ninh Chiết phục hồi tinh thần, ấp úng trả lời: "Tôi chỉ tới đây đi nặng thôi, nếu cô không tin tôi có thể cho cô xem..."
"Anh......
Sắc mặt Tống Thanh Diên cứng đờ, sau đó điên cuồng hét lên: " Mau cút đi cho tôi!"
Anh định kéo cô đi xem bãi phân anh vừa cho ra lò sao?
Sao anh không đi chết đi chứ? !
Ninh Chiết không nhúc nhích, cau mày nhìn thi thể trên mặt đất: "Người này..." Có vẻ hơi quen quen.
"Đây không phải chuyện anh có thể quan tâm! Mau cút đi đi!"
Tống Thanh Diên mất kiên nhẫn vung tay lên, hung hăng vung nắm đấm về phía Ninh Chiết.
Ninh Chiết biết mình không thể đắc tội người này, trong lòng thầm mắng một tiếng rồi hậm hực đi ra ngoài.
Đi được mấy bước, Ninh Chiết đột nhiên dừng lại, quay đầu nhìn Tống Thanh Diên hỏi: "Lúc trước cô nói cô nợ tôi một ân tình, giờ còn tính không?"
"Nhiều lời!"
Tống Thanh Diên hừ lạnh một tiếng, kiêu ngạo nói: "Trước giờ tôi chưa thất hứa bao giờ!"
"Được rồi!"
Ninh Chiết nghe vậy mới yên lòng quay người rời đi. Cô còn giữ lời hứa thì tốt rồi.
Hiện tại không cần phải sợ hãi nhà họ Bạch nữa.
Dù nhà họ Bạch có trâu bò đến mức nào cũng không thể trâu bằng Quỷ Túc chiến tướng - Tống Thanh Diên này đâu đúng không?
Nhìn bóng lưng Ninh Chiết rời đi, Tống Thanh Diên không nhịn được mà lắc đầu, sau đó nhanh chóng lấy điện thoại di động ra bấm một dãy số.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!