Ở tầng hai, sau khi rửa ráy, Tiểu Kha trở về phòng thay bộ quần áo mới.
Khi xuống lại dưới lầu, cậu chú ý đến cặp vợ chồng trung niên vẫn nhìn mình với ánh mắt dịu dàng.
Tiểu Kha không nhịn được hỏi hai người:
"Chú, dì, hai người là họ hàng của Tiểu Kha ạ?"
Vương Nhạc Hạo không nhịn được cười lớn, không ngờ con trai mình thông minh, lại đáng yêu như thế.
Trần Tuệ che miệng cười khúc khích, trách người đàn ông trên xe lăn:
"Còn không mau nói với thiên thần nhỏ của chúng ta, anh là ai?"
Vương Nhạc Hạo dang rộng vòng tay nói với Tiểu Kha:
"Tiểu Kha lại đây, cha nói cho con biết cha là ai."
Tiểu Kha nghi ngờ bước tới, bị Vương Nhạc Hạo ôm chặt trên đùi.
Trần Tuệ nhíu mày nhắc nhở:
"Cẩn thận chút đấy, vết thương ở ngực vẫn chưa lành đâu, đừng để bị rách."
Vương Nhạc Hạo không hề để ý, nhìn đứa con trai ngồi trên đùi mình, lộ ra nụ cười hiền từ.
Tiểu Kha trong nháy mắt nhớ lại lời chị gái nói trước đây, cha bị võ giả đánh lén bằng đao, không lẽ…
Vương Nhạc Hạo vuốt má Tiểu Kha, thương yêu nói:
"Cha tên Vương Nhạc Hạo, con đoán xem cha là ai?"
Adv
"Cha!"
Tiểu Kha kinh ngạc kêu lên, cách gọi ngọt ngào này khiến Vương Nhạc Hạo vui mừng quá đỗi.
Ông chỉ tay về phía Trần Tuệ, hỏi Tiểu Kha:
"Đoán đúng rồi, vậy theo con bà ấy là ai?"
"Mẹ?"
Trần Tuệ đưa tay giật lấy Tiểu Kha khỏi vòng tay ông, ôm chặt vào lòng mình.
"Ngoan quá, đói chưa con? Mẹ dẫn con đi ăn nhé."
Nói rồi còn hôn một cái lên má con trai.
"Ừm dạ, con muốn ăn tôm hùm, thịt gà, trà sữa…"
Tiểu Kha nói thao thao bất tuyệt những món ăn mình thích, đồng thời cũng dựa vào lòng mẹ.
Cậu không ngờ sẽ gặp cha mẹ theo cách này. Ban đầu cậu còn lo cha mẹ không thích mình nữa chứ.
Xem ra những lo lắng đó hơi thừa thãi.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!