Sau khi trở về trang viên, Tiểu Kha bước xuống xe với vẻ mặt ấm ức.
Điều này khiến hai chị gái cảm thấy đau lòng, em trai bị ấm ức à?
Vương Tư Kỳ điều chỉnh giọng nói, dịu dàng hỏi:
"Em trai à, có chuyện gì vậy? là ai chọc giận em khiến em không vui thế?"
Tiểu Kha cố tình cúi đầu xuống, ấm ức nói rằng người do chị hai phái tới cứ theo sát mình.
Nói xong, cậu còn cố tình nhấn mạnh rằng ngay cả đi vệ sinh thì Giang Nam cũng đi theo.
"Người của chị hai phái tới?"
Hai chị em nhìn nhau, cảm thấy khá lúng túng.
Mà nói về người khó chọc nhất trong nhà thì đương nhiên là chị hai rồi.
Dù sao một khi cô ấy nổi cáu, ngay cả chị cả còn phải xem ánh mắt của cô ấy để hành động nữa mà.
Thấy hai chị không nói gì thêm, Tiểu Kha cố tình nặn ra hai giọt nước mắt.
Trần Tuệ và Vương Nhạc Hạo thong dong đến sau vội vàng ôm lấy đứa con trai bé nhỏ của mình.
Để ý thấy vẻ mặt ấm ức của con trai, Vương Nhạc Hạo nhíu mày hỏi hai người đã xảy ra chuyện gì.
Khi Vương Văn Nhã kể lại lời nói của Tiểu Kha, Vương Nhạc Hạo tức giận gầm lên:
"Vậy thì bảo hắn cút đi chỗ khác, con trai cha cần phải bảo vệ sát sao như vậy sao?"
Vương Tư Kỳ ở bên cạnh vừa định ra khuyên can cha mình thì đã bị Vương Nhạc Hạo ngắt lời:
"Cha tuyên bố, bọn họ không được phép quấy rầy cuộc sống bình thường của Tiểu Kha trong trường, chỉ được phép theo sau từ xa thôi."
Adv
"Cha không tin con bé hai lại dám phản trời, làm bé cưng của cha ấm ức như vậy."
Vương Nhạc Hạo đau lòng lau nước mắt cho con trai, nhỏ giọng dỗ dành an ủi cậu bé.
Hai người Vương Tư Kỳ gật đầu đồng ý, sau đó liền gọi điện cho chị hai.
Cuộc gọi được kết nối, Vương Tư Kỳ nhắc lại lời cha đã nói cho cô ấy.
Bên kia điện thoại, người phụ nữ đang đều đặn gõ lên mặt bàn.
Cô ấy không nói lời nào, nhưng cách một cái điện thoại vẫn khiến Vương Tư Kỳ rợn tóc gáy.
"Được rồi, cứ để ông già ấy lo."
Một giọng nói thanh thoát thẳng thắn vang lên từ điện thoại, nói xong cô ấy đã cúp máy.
Vương Tư Kỳ thở phào nhẹ nhõm.
May là hai bên không xảy ra xung đột gì, nếu không thì lại là một trận đại chiến thế kỷ nữa đấy.
Tiểu Kha ở trong lòng cha chớp chớp đôi mắt to, cậu nghe được chị hai đã đồng ý rồi.
Thấy mưu mô của mình đã thành công, cậu vui sướng cười trộm, cái đuôi Giang Nam kia cuối cùng cũng đã không còn bám theo nữa.