Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Ẩn Cư Ba Năm , Ra Ngục Thành Vô Địch

 

Nếu thật sự là như thế, vậy những gì người nhà họ. Khương đã làm chẳng phải là khiến Mạc Hiển có ấn tượng cực kỳ tệ sao?

Ngay cả loại người như thần y Điền đến khám bệnh †ại nhà cũng trả phí cao đến mấy trăm triệu, càng đừng nói thần y Điền còn gọi anh là sư tổi

Tuổi còn trẻ đã sử dụng Ngũ Hành Châm một cách xuất thần nhập hóa, hơn nữa tại học thuật phong thủy. làm cho Vương Bình An đều phải cúi đầu gọi tiền bối.

Nhân vật như vậy, thật vất vả đến nhà họ Khương một chuyến, thế nhưng lại bị sỉ nhục một trận.

Nghĩ đến đây, người đàn ông trung niên kia hận không thể tự vả mình hai bạt tai.

“Mau! Mau đi nói tốt vài câu, một nhân vật như vậy, nhất định phải lôi kéo, bằng mọi giá, đều phải lôi kéo vềi". Người đàn ông mặc âu phục nhìn Khương Minh vội vàng nói.

“Gon sẽ cố gắng!” Khương Minh cũng một mặt bất đắc dĩ, vừa rồi đã đưa mắt ra hiệu cho mọi người, nhưng không một ai quan tâm.

Lúc này, phòng nghỉ nhà họ Khương. 

Tần Lan chỉ ăn một ít hoa quả ở đây, gọi một ly cà phê rồi cứ ngồi ở trước bàn đọc sách như vậy.

Những đồ xa xỉ kia, cô đến động cũng không động vào.

Tuy rằng bề ngoài là đang đọc sách, nhưng kỳ thực cô sớm đã không tập trung, trong đầu đều là Mạc Hiển, một mặt là biểu hiện của anh tại nhà họ Tân, một mặt lại là đại thiếu gia nhà họ Khương đối đãi cung kính với anh như thế.

Không phải vừa mới từ trong tù ra sao?

Đây... rốt cuộc là như thế nào?

Còn có chuỗi vòng tay kia, rõ ràng cô tận mắt nhìn thấy mua ở sạp hàng bên đường trong chợ, thế nào lại biến thành bảo vật trị giá hàng trăm triệu rồi?

Đúng lúc cô đang tâm phiền ý loạn, có người vỗ nhẹ vai cô từ phía sau, làm Tân Lan sợ đến giật mình.

Không cẩn thận liền va vào ngực đối phương. “Thật xin lỗi, thật xin lỗi...”

Ngoài miệng nói xin lỗi, nhưng cơ thể lại rất thành thật dựa vào người đối phương.

Đừng nói, cơ bắp này thật sự rắn chắc!

“Tôi nói này, cô tính sờ đến khi nào?”  

Tần Lan nghe thấy giọng nói này, vội ngẩng đầu lên nhìn, chỉ thấy Mạc Hiển đang đứng ở trước mặt, cười tủm tỉm nhìn mình: “Ngày thường nhìn trông chững chạc. đàng hoàng, không ngờ tới cũng là người dại trai nha? Nếu không luồn vào sờ cho sướng?”

“Đi chết đi!”

Tân Lan đột nhiên đứng dậy, giày cao gót vừa trẹo cơ thể đều trực tiếp ngã xuống, Mạc Hiển một tay ôm lấy eo cô, đồng thời kéo cô vào lòng.

Nếu không phải anh lập tức đỡ cô, thì đoán chừng lưng Tần Lan đã đập vào góc bàn rồi.

Mặt hai người cách nhau không đến năm xăng-ti- mét, suýt chút nữa là hôn nhau rồi, thậm chí có thể cảm nhận được cả hô hấp của nhau.

“Cô nói xem cô cứ luôn hấp tấp như vậy, nếu không thể tự chăm sóc tốt bản thân, làm phiền để tôi thay thế, ok?”, Mạc Hiển một tay chống tường, một tay ôm eo cô cười tủm tỉm nói.

Trong nháy mắt, trái tim nhỏ bé của Tần Lan vậy mà bắt đầu đập loạn lên.

Gương mặt xinh đẹp thoáng cái đã đỏ tới mang tai, kiểu rung động giống như nai con chạy loạn, sợ là đã rất lâu rất lâu rồi chưa xuất hiện.

Cảm giác an toàn đã lâu không có, không phải là được tìm thấy trong nhà, mà là ở trên người người này! 

“Anh Mạc!”

“Anh Mạc!”

Lúc này, ngoài cửa truyền đến giọng của Khương Minh.

Anh ta đẩy cửa vào, vừa hay nhìn thấy tư thế kia của hai người.

“Mạc... Thật xin lỗi, là tôi đến không lúc, cái kia... trong ngăn kéo bên trái có thể có thứ hai người cần!”

Khương Minh nhìn thấy cảnh tượng này, lập tức ngầm hiểu trong lòng làm biểu tượng tay OK, vô cùng biết điều lui ra ngoài, đồng thời còn đóng cửa lại.

Vốn chỉ là thẹn thùng, bây giờ hay rồi, mặt đỏ đến sắp sủi bong bóng rồi, cực kỳ giống ấm trà sắp sôi.

“Tránh rail”

Tần Lan dùng tay đẩy anh ra: “Đều tại anh, làm cho người ta hiểu lầm rồi, về sau tôi làm sao tìm được bạn trai?”

“Tuy rằng tính tình cô không tốt, lại rầu rĩ, lại vừa không thú vị, nhưng nếu không ai cần cô, tôi đành miễn cưỡng thu nhận cô vậy! Dù sao tiền tôi nợ nhà họ Tần các cô, vậy tôi sẽ cho cô cơ hội nuôi tôi! Cơ hội này rất hiếm có, cô phải biết trân trọng!”

Cô tức đến không biết nói thế nào, kết quả Mạc Hiển lại ôm lấy eo cô, vẻ mặt trêu chọc nói: “Hiểu chưa, mẹ bọn nhỏ!”

“Đi chết đi!”

Cô tóm lấy ly pha lê thủy tỉnh trên bàn đập về phía Mạc Hiển.

Loảng xoảng keng!

Râm!

Khương Minh nghe thấy động tĩnh, không khỏi ghé vào cửa nhìn một chút, nhìn thấy Tân Lan đang cầm đồ ném vào Mạc Hiển.

“Tám mươi nghìn!”

“Một trăm sáu mươi nghìn!”

“Gái kia quý, đừng ném đừng ném... Hầy, ba trăm sáu mươi nghìn!”

Mỗi một ly nước đều được nhập khẩu từ Úc, sáu mươi nghìn tệ một cái!

Dùng tiền của nhà họ Khương để làm tôn lên sự lãng mạn của hai người.

Nhưng mà, so với tấm chi phiếu nhà họ Khương vừa đưa cho Mạc Hiển, thì đây hoàn toàn không đáng nhắc  tới.

Khương Minh mới định đẩy cửa chuẩn bị đi vào hỏi, một bình hoa đã ném tới trước mặt, dọa anh ta vội vàng. tránh sang một bên.

“Ôi trời! Thật đúng là đàn bà phá gia, đôi bình sứ Thanh Hoa từ thời Càn Long! Cô cũng ném!”

Tần Lan cũng hai tay chống eo đi ra, sau khi nhìn thấy Khương Minh cô lập tức khôi phục lại lý trí, vẻ mặt xin lỗi nhìn anh ta cười nói: “Thật xin lỗi cậu Khương, tôi... đều tại cái người này...

“Đồ là do cô ném, vậy cũng có thể trách tôi

“Anh không chọc tức tôi thì có thể có chuyện này không?”

Quả nhiên, phụ nữ cố tình gây sự, anh ngay cả hô hấp cũng đều là sai.

Cô cầm ví tiền ra, lấy từ trong ví hai mươi nghìn tiền mặt đưa cho Khương Minh, đồng thời cúi người thật sâu: “Thật xin lỗi, thật sự rất xin lỗi! Này hai mươi nghìn này anh xem có đủ không?”

Khương Minh cũng khó xử nhìn Mạc Hiển, biểu cảm có chút bất đắc dĩ.

Thực ra tiền hay không tiền cũng không hề gì, quan trọng là đối phương đập những thứ này, còn không biết những đồ đã đập là những đồ như thế nào.

Nhưng anh ta tin rằng, với mắt nhìn của Mạc Hiển chắc chắn có thể nhìn ra, quà biếu đều là vòng tay bằng gỗ Hoàng hoa lê Hải Nam, tuyệt đối là người từng trải việc đời.

“Hai mươi nghìn này của cô còn không đủ tiền một cái ly! Cậu Khương, nói cho người phụ nữ phá gia này biết, cô ấy rốt cuộc đã soàn soạt hết bao nhiêu tiền!", Mạc Hiển khoanh hai tay cười lạnh nói: “Tránh để cô ấy không biết bản thân phá gia đến mức nào!”

Tần Lan vẻ mặt kiêu ngạo nhõng nhẽo hừ một tiếng: “Có thể hết bao nhiêu tiền, cùng lắm thì một trăm nghìn

thôi, cũng không phải không trả nổi!”

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện Azz. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!